Chồng Tôi Là Diêm Vương

chương 97

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Một giọt máu đỏ thẫm chảy ra từ làn da trắng của tôi

Giang khởi vân siết chặt ngực trái của tôi, cơn đau đớn này gần như là bạo ngược.

Tôi đau đến hai mắt đẫm lệ, lại bị anh ta giam cầm đến không khể vùng vẫy

Những giọt máu bị bàn tay to lớn của anh ta đè xuống càng lúc chảy càng nhiều hơn, trở thành một viên ngọc lớn nằm trên da thịt tôi

Cuối cùng anh ta cũng buông tôi ra, tôi khóc đến hai mắt đều mờ đi:” anh……thấy tôi đổ máu anh thật sự vui vẻ sao?

Anh ta mỉm cười, nhàn nhạt nói:” …….chỉ khi em khóc, em mới ngoan”

Còn muốn ngoan thế nào

Tôi chưa đủ nghe lời sao?

Tôi thậm chí, còn cố gắp thuyết phục bản thân, chấp nhận sự tàn nhẫn sắp tới.

Đã nhẫn nhịn chịu đựng rồi, còn muốn thế nào nữa?.

Giang khởi vân cắn ngón tay của anh, máu trên đầu ngoán tay rơi xuống ngực tôi, hoà cùng với máu trên ngực, vẽ những đường vẽ tôi mà không hiểu được.

Anh ta dường như vẽ thứ gì đó trước ngực tôi, nhưng lần này lại dùng máu.

“Mộ tiểu kiều…. Em trông rất yếu đuối nghe lời, nhưng thực tế trong lòng em rất cô chấp….em luôn để ý ta có bao nhiêu nữ nhân, nay ta hỏi, em biết lúc trước ta có bao nhiêu nữ nhân, em sẽ làm gì? Anh ta lạnh lùng nói

Tôi đâu có muốn như thế

Tôi nói câu kia chỉ là đùa giỡn mà.

Làm sao biết được lại chọc giận anh ta.

Có lẽ chưa ai từng dám nghi ngờ lời nói của anh ta, dám để cho anh ta lặp lại một câu trả lời, dám để anh ta kiên nhẫm tới đỉnh điểm.

Tôi nên giải thích như thế nào? Anh ta muốn nghe lời giải thích như thế nào?

“……tôi không nói”. Nước mắt từng giọt, từng giọt rơi ra.

Nước mắt nóng bỏng chảy ra khỏi hốc mắt, nhưng lại lạnh lẽo khi xuống tóc tôi.

” Về sau tôi sẽ không nói nữa”.

Anh ta bắt lấy cổ tay tôi rất đau, tôi từ bỏ giãy gịua

Giang khởi vân cúi xuống, mũi chạm mũi tôi lạnh lẽo, cười nói:” em ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng lại hận ta ngứa răng? Ngay cả khi về sau em không nói nữa, nhưng trông lòng vẫn như cũ vẫn sẽ vọng tưởng……mộ tiểu tiều, nói cho ta, em vì sao lại cố chấp như vậy?”

Tôi muốn khóc, nhưng vẫn cố gắng mở một nụ cười khó coi trên khuân mặt. Làm thế nào tôi mới có được kinh nghiệm phong phú? Làm thế nào tôi mới giải thích được những cảm xúc khó có thể hiểu được trong tôi?

” Có lẽ, bởi vì tôi quan tâm …” Tôi cười khờ trả lời, trên khuân mặt vẫn đẫm nước mắt.

Giang khởi vân khẽ nheo mắt, từ từ đứng dậy.

Thân hình anh ta thon thả mạnh mẽ, những đường nét trên bụng ngực phác hoạ ra bóng dáng tôn sùng, làn da lạnh lẽo bao bọc lấy thân thể tuyệt vời.

Anh nhìn tôi, ánh mắt coi thường, ngay cả ở giường, anh ta cũng chưa bao giờ hạ mình, hôn môi cùng âu yếm đã là anh ta ban ơn rồi.

” Em quan tâm cái gì?. Anh ta một tay giam cầm tôi, một tay nhẹ nhàng tách hai chân tôi ra.

Xương cốt tôi, ở trong tay anh ta luôn nhỏ bé, yếu ớt.

Cảm giác anh ta từng tấc từng tấc đưa vào cơ thể tôi, cơn đau trong vô thức, khiến thân thể tôi run rẩy, anh ta cúi đầu xuống, nhéo cằm tôi, hỏi:” em quan tâm cái gì, nói?”

” Không, không có gì……tôi không thèm để ý….” Cơn đau này làm da đầu tôi tê dại, làm gì còn đủ sức trả lời câu hỏi của anh ta

“….em là thê tử duy nhất, em còn muốn quan tâm cái gì nữa?” Giọng anh ta giống như mang theo độc dược, một chút rắc vào vết thương trong tim tôi.

Tôi khóc đến nước mắt nước mũi giàn gịua, nhưng vẫn chấp nhận anh ta từng tấc, từng tấc tiến vào cơ thể, muốn há miệng hô hấp, nhưng lại bị anh ta giữ chặt môi lưỡi, không khí mỏng cùng môi lưỡi hoà quyện làm tôi như thể sắp chết đuối.

Tôi thật sự không hiểu, anh ta đem tôi lăn lộn đến như vậy, anh ta có thật sự thích thú không?.

Nhưng sự thật anh ta rất thích nhìn bộ dạng xấu hổ của tôi, không biết thoả mãn đem tôi, nốt trôi vào bụng

Cho đến khi thân thể tôi hoàn toàn phục tùng theo ý muốn, biến thành một bãi nước anh ta thích, ở trong lồng ngực nhẹ nhàng run rẩy tuyên bố đầu hàng.

Tôi không hiểu anh ta, tôi thực sự không hiểu anh ta.

“… Mộ tiểu kiều.” Giọng nói lạnh lùng, như đám mây bay tới

Ngón tay lạnh lẽo nhẹ nhàng ở ngực tôi khẽ gõ xuống:” ta đã để lại chỗ này một huyết chú, độc nhất vô nhị, về sau…..em đi đến minh phủ…..”

Đi đến minh phủ sao?

Câu nói kế tiếp, tôi không nghe rõ.

Tôi không chịu được, ngủ thiếp đi trong vòng tay anh ta

Tôi nhớ rõ, anh ta nói để lại cho tôi huyết chú, về sau đi minh phủ sẽ thế nào…..đây là có ý gì?

“Tiểu kiều, em có lăn không?” Anh tôi bưng hai quả trứng gà nóng hỏi tôi.

Tôi bọc trong một chiếc chăn mỏng, thu mình ngồi trên ghế sô pha uể oải nhìn anh tôi, không muốn mở miệng nói chuyện, cô họng tôi khô khốc, vì đã khóc đêm qua

” Anh nghe nói lăn trứng gà luộc có thể giảm sưng, em nhìn xem, toàn mặt em đều sưng lên rồi…” Anh bọc trứng trong một chiếc khăn, đưa lên ấn vào mặt tôi.

Tôi nghiêng đầu tránh né:” đừng làm loạn nữa…..em nào có sưng cả mặt…”

“Ai bảo em có đôi mắt to, khóc sưng cả lên rồi đây này, cả khuân mặt đều sưng nhìn như đầu heo này”.

” Anh ơi, anh đang khen hay là làm tổn thương em đây”. Tôi nghĩ thầm.

” Haizzz, nhìn em như vậy anh thấy thật bất lực, đánh, anh không thể đánh giang khởi vân, cùng lắm chỉ mắng được hắn vài câu, cũng không thể, đợi lúc các em làm chuyện đó lao vào mắng hắn được. Chờ đến lúc anh tỉnh ngủ thì bắn cũng biến mất rồi…..không thì em mang điện thoại ghi âm lại, lúc hắn đến, em bật cho hắn nghe, đảm bảo anh mắng hắn đến liệt dương luôn”

“……anh ơi, em xin anh, anh có thể đừng làm em buồn cười, có thể ở bên cạnh em khi cảm xúc của em hạ xuống được không.” Tôi dở khóc dở cười nhìn anh tôi

” Không thể, anh chính là vậy tâm lý mạnh mẽ, em tại sao lại không thể học nhỉ?” Anh tôi đá một chân vào cạnh bàn, ngã xuống cạnh tôi.

“Học cái gì?”

“Học cách tự điều chỉnh … Em nói xem, em khóc cái gì, tại sao em không biến hắn thành một đạo cụ của phụ nữ không mà cần sạc pin nhỉ, chỉ cần tận hưởng những gì hắn cung cấp phục vụ em, dù sao cũng không thoát được minh hôn, cũng không thể phản kháng lại hắn, chi bằng em hưởng thụ đi, em lại dùng thủ đoạn để thu thập hắn, làm hắn dễ bảo không phải tốt hơn sao? Em chỉ biết khóc khóc khóc, khi bị hắn bắt nạt…..”

Đạo cụ của phụ nữ mà không cần sạc?

Khoé miệng tôi giật giật, hơi đau.

“Anh, da mặt anh vẫn dày như thế….chúng ta có phải là anh em ruột thịt không?

” Có chứ! Có lẽ khi mẹ mang thai anh, chất dinh dưỡng tập chung ở trên đầu, nên não anh mới dày, mồm miệng lạnh lợi, đôi mắt sắc bén……còn khi mang thai em thì……có lẽ dinh dưỡng tập chung hết ở bộ ngực”. Anh tôi nhìn tôi nói

Tôi trùm đầu bằng chiếc chăn mỏng, tránh những lời châm chọc của anh ấy, chọc đến tôi tim phổi đều bị thương.

Lúc này trời vẫn còn sớm, bên ngoài dòng người đi lại, trần lão đầu đang tu bổ lại tác phẩm điêu khắc ở cửa. Chúng tôi đột nhiên nghe được giọng nói của hắn:” cô nương, cô tìm ai?”

Một giọng nữ hỏi:” mộ tiểu kiều?”.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio