Chương
Sưu tầm
Rầm... - hắn đập mạnh tập giấy xuống bàn trước mặt nó rồi quay mặt, lạnh lùng nói:
- Kí đi.
- Kí cái gì chứ? Sao tôi phải làm theo ý anh? Mà đó là cái quái gì?
- Đó là bản giao ước của chúng ta gồm chương, mỗi chương là những việc cô nên làm và không nên làm. Chuyện cô và tôi làm ngơ nhau ở trường được đề cập đến trong ý (nhỏ) phần I(la mã) của mục , chương I. - hắn giải thích
- Nhiều thế này sao? Đa số là những việc tôi không nên làm và...tất cả đều là những giao ước ràng buộc mội mình tôi. - nó vừa xem qua tập giấy vừa nói- Sao anh nói đây là bản giao ước của chúng ta? Nói đúng hơn nó chỉ dành ột mình tôi. - nó ngẩn mặt lên nhìn hắn
- Tôi biết những gì nên và không nên làm. Nó chỉ dùng cho những kẻ hậu đậu như cô thôi
- Anh dám gọi tôi là kẻ hậu đậu ư? - nó đứng phắt dậy- Được, tôi sẽ kí nhưng chỉ khi anh thực hiện đúng quy ước tôi đưa ra
- Cô dám đặt điều kiện với tôi sao? - hắn hét lên
- Vậy ai cho phép anh đặt giao ước với tôi
- Cô...được rồi, nói đi - hắn dùng dằng rồi quay mặt đi
- là không được nói dối tôi.
- Cái g..
- - anh phải bắt đầu học việc tại công ty mà ông vừa mới giao cho tôi . - nó cắt ngang
- Cô đừng có quá đáng, sao tôi phải làm việc dưới quyền của cô? - hắn nhăn nhó nhìn nó
- là...anh đừng bao giờ đi cùng bất cứ cô gái nào khác ngoài tôi kể cả cười xã giao hay nháy mắt đùa giỡn cũng không được
- ... - hắn chợt lặng thinh nhìn khuôn mặt đang đỏ ửng lên của nó.
- Tôi sẽ giữ đúng lời hứa như trong bản giao ước nhưng anh cũng phải thực hiện các điều kiện tôi đưa ra, nếu không... - nó dừng lại, nhìn hắn cương quyết- bất cứ lúc nào tôi cũng sẽ phá vỡ tất cả.
Nói rồi nó bỏ ra khỏi phòng để hắn một mình sững sờ về những gì nó vừa nói.
- Lẽ nào vì mình mà cô ta đối đầu với Hellen
Ngày thứ của nó ở trường khá suôn sẻ, không có bất cứ một sự quấy phá nào từ Hellen điều đó làm nó nâng cao cảnh giác
Mỗi tiết ra chơi nó vẫn hay sang lớp bên cạnh cùng cô bạn mới quen tan gẫu hay xuống canteen ăn quà vặt.
Mọi chuyện đúng như nó nghĩ, Hellen không thể bỏ qua một cách nhàm chán như vậy được.
Ra về...
- Lizzie! Nhà cậu ở đâu, tớ sẽ đưa về - nó cười nói
- Như vậy có phiền cho cậu không? Nhà chúng ta ngược đường nhau mà.-
- Không sao? Tớ muốn thoát khỏi cái thế giới thượng lưu này lâu rồi. Đây là lúc tớ cần đến với tự do.
- Vậy thì đi, tớ sẽ cho cậu xem những thứ bình dân nhất mà cậu chưa bao giờ thấy.
- Tớ thích các quán ăn vỉa hè - nó reo lên thích thú
- Cậu không hợp với nơi đó đâu. Nó thì khác xa với...
- Cậu nghĩ sao với bún chả cá? - nó cắt ngang
- Ngon lắm, đầu hẻm nhà tớ có cô bán bún chả cá ngon tuyệt cú mèo luôn - cô bạn hùa theo
- Đi nào.
Nó nắm tay cô bạn kéo lên xe.
- Đi đâu mà vội thế hai em. - một thằng con trai ăn mặc như đầu gấu, tay cầm gậy nhịp nhịp trước mặt nó phía sau là một toáng con trai chẳng ra làm sao và cuối cùng là ả Hellen cùng con nhỏ đánh đá
mình sẽ viết tiếp sau. Nó không nói gì, đẩy Lizzie lên xe, lập trình đóng mui xe và khóa trái cửa.
- Ray! Cậu định làm gì thế hả? Thả tớ ra, thả ra, cậu không được đánh nhau với họ, Shin! anh không được làm gì Ray... - cô bé vừa thét vừa đập vào cửa kính nhưng mọi sự cố gắng đó đều bất lực- Nó lờ đi, xem như không nghe thấy gì
Đôi mắt thách thức mở to kèm theo nụ cười nửa miệng vẻ khinh thường trên khuôn mặt vô cảm đến bất cần đời khiến nhỏ Hellen thoáng khiếp sợ
- Cho...cho..nó một bài học - Hellen run run nói rồi lùi lại chỗ đứa bạn
- Sẽ kết thúc nhanh thôi công chúa - Shin nhìn nhỏ nở nụ cười tự tin hết biết
Hắn dương nắm đấm trước ma lực bất trị từ vẻ đẹp của nó khiến sức mạnh trong hắn trở nên giảm sút. Sự thu hút này còn hơn cả với Hellen.
Bặp. - bàn tay con gái mềm mại giữ chặt lấy tay hắn. Với sức của mình thì chỉ cái vung tay thôi cũng đủ khiến nó ngã phịch xuống đất thế nhưng lúc này Shin lại chẳng khác gì một bức tượng
Xoạt... - nó nhanh chóng lách qua hắn và ra đòn thẳng tay trên khuôn mặt của thằng con trai xấu số khiến anh chàng chảy cả máu cam
Shin nhếch mép cười
- Hương vị con gái...thú vị thật
Biết sức mình không thể đối phó được với với thằng con trai nên nó chọn cách phòng thủ, tránh được thì tránh chỉ cần đến trước Hellen, cho cô ta một cái đấm mất hết nhan sắc để từ nay thôi kênh kiệu là được.
Với thế mạnh về tốc độ, nó cuối cùng cũng đến được chỗ của Hellen. Hai nhỏ bạn của ả vội vã bỏ chạy để Hellen một mình sợ sệt trước mặt nó. Chỉ chờ cho ả một đấm thì nó bị một bàn tay khác ngăn lại và đẩy mạnh ra khiến nó loạng choạng rồi ngã vào người Shin. Nếu không có anh đỡ thì không chừng bây giờ nó đã vào bệnh viện vì chấn thương não.
- Jun sao cậu mạnh tay vậy, chỉ đùa thôi mà. - Shin hét lên
- Nếu tôi không đến kịp thời thì với trò đùa của cô ta, Hellen sẽ chôn cả đời mình trong viện thẫm mĩ đó. Dù sao... cũng chỉ là một cái hất nhẹ thôi mà - hắn nói
- Cậu quá đáng vừa thôi. Có biết cái hất nhẹ của cậu suýt làm Ray thành người thực vật không hả?
- Shin, cậu không phóng đại lên đấy chứ?
- Buông ra. - nó đẩy nhẹ tay Shin rồi tiến về phía hắn.
Đôi mắt nó bất chợt ướt đẫm, nó đưa tay quệt nước mắt nói:
- Tôi là người thực vật anh có quan tâm không?
- ... - hắn im lặng nhìn nó thắc mắc
Gạt mạnh tay hắn ra khỏi người Hellen, nó lạnh lùng lên chiếc Spyder phóng đi cùng nhỏ bạn.
Một lần nữa, hắn lại thần thờ trước hành động mà hắn cho là rất kì quặc của nó. Từ khi ở bệnh viện về, mọi chuyện nó làm đều rất mâu thuẫn với tính cách ngang tàng, ngỗ ngược của nó khiến hắn rất đỗi bối rối.