Bọn họ còn nói rất nhiều nhưng lòng tôi rối loạn.
Về Sầm Mai, Sầm Tổ Hàng, còn cả Sầm Tổ Trạch. Giữa bọn họ rốt cuộc là chuyện như thế nào? Tôi phải làm sao bây giờ?
Mấy vấn đề này khiến tôi không ngủ được. Hơn nữa tôi sẽ sợ hãi, sợ hãi mà đi ngủ thì tôi lại mơ thấy thế giới trong màn đêm đen kia, cảnh Tổ Hàng cùng Sầm Mai rời đi, tim tôi đau.
Cứ như vậy mơ mơ màng màng tới khi hừng đông, chị Kim Tử cũng tỉnh ngủ, chỉ là chị Kim Tử không hề cử động, cứ như vậy nằm trên thảm nhìn tôi.
Thấy tôi cũng nhìn về phía chị ấy, chị ấy mới nói: “Âm khí trên người em rất nặng. Ở bên cạnh em chị cảm thấy lạnh. Tối hôm qua em với Sầm Tổ Hàng đã tập thể dục phải không?”
“Không phải, em…”
“Bị tiến vào không gian khác à?”
“Không gian khác là gì?”
“Là cái tối đen, chỉ thấy những thứ đáng sợ. Tình huống này cũng sẽ khiến âm khí rất nặng, bởi vì không gian đó được tạo ra bằng âm khí.”
“Cái đó… không phải mơ sao?”
“Có đôi khi là mơ, có đôi khi là quỷ tạo ra khiến ý thức con người lọt vào đó nhìn thấy những cảnh đáng sợ, chuyện đáng sợ để dùng chúng tác động vào suy nghĩ của con người. Em thật sự gặp?”
“Em… tối hôm qua lọt vào một không gian tối đen, thấy Sầm Mai đưa Tổ Hàng đi. Em cái gì cũng không làm được, Tổ Hàng… đôi mắt Tổ Hàng không bình thường, giống như trống rỗng không thấy gì.”
“Sau đó thì sao?”
“Sau đó? Em tỉnh, bị Sầm Mai nhập vào người, sau đó là hẹn Tổ Hàng ra ngoài nói chuyện. Cô ta nói cô ta yêu Tổ hàng, cô ta nói cô ta muốn cùng Tổ Hàng ở bên nhau. Chị Kim Tử, nếu em ly hôn Minh hôn để hai bọn họ ở bên nhau thì có phải sẽ không còn oán khí để luyện tiểu quỷ không?”
Chị Kim Tử cười, vừa cười vừa ngồi dậy nói: “Đồ ngốc. Đó là cô ta cố ý khiến em suy nghĩ như vậy. Vào thời điểm này Sầm Mai và Sầm Tổ Hàng ở bên nhau mới là nguy hiểm nhất. Như vậy Ngụy Hoa sẽ có một đôi tiểu quỷ được luyện, lại là một đôi rất thích hợp.”
“Nhưng Sầm Mai yêu Tổ Hàng.”
“Sao em lại biết?”
“Em… nghe cô ta nói vậy.”
“Nếu là Ngụy Hoa khiến cô ta nói như vậy thì sao? Nếu hắn bắt Sầm Mai tới dụ dỗ Sầm Tổ Hàng thì sao? Em hiện tại nên giữ Tổ Hàng thật tốt, khiến cậu ta ngay cả cơ hội liếc mắt với Sầm Mai một cái cũng không có. Em gái à, tình yêu không phải là nhường nhịn, việc ngốc này không nên làm.”
Chị Kim Tử nói khiến tôi hoàn toàn phát ngốc. Tôi suy nghĩ cả đêm cũng không nghĩ tới trường hợp Sầm Mai cố ý dụ dỗ Tổ Hàng. Trong thời gian ngắn như vậy chị Kim Tử lại phân tích ra một hướng khác. Rốt cuộc tôi phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ chuyện tối hôm qua thật sự chỉ là chịu ảnh hưởng của Sầm Mai mà thôi.
Tôi tự hỏi chính mình, có phải thật sự muốn buông tay, có phải thật sự không thích Tổ Hàng.
Tối hôm qua, anh ấy dịu dàng lau nước mắt cho tôi, ôm chặt lấy tôi, anh ấy nói đã không còn yêu. Tổ Hàng có thể dùng trực gián để phán đoán có phải là tôi hay không, như vậy tôi cũng dựa vào trực giác một lần để quyết định, tôi muốn ở bên Tổ Hàng, tôi không muốn thấy anh ấy và Sầm Mai ở bên nhau.
Quyết định xong, nhìn sang chị Kim Tử đã thấy chị ấy sửa soạn xong, chuẩn bị chui ra khỏi lều. Tôi nói theo bóng dáng chị ấy: “Chị Kim Tử, cảm ơn chị.”
“Cảm ơn cái gì. Thật ra Sầm Tổ Hàng nếu đi theo Sầm Mai thì cũng tốt, ít nhất chị sẽ an toàn. Ài… chuyện này thật mâu thuẫn.”
Tuy rằng cả một đêm không ngủ nhưng tinh thần tôi đã tốt hơn, cũng chui ra khỏi lều. Ánh mặt trời chiếu tới đống đổ nát thê lương, sương mù dần dần tan đi, tôi thấy được trên mặt đất không xa có bốn người giấy. Những người giấy đó trông rất quen, đó là Tổ Hàng tạo ra.
Tôi đi tới, ngồi xổm thân mình xuống nhìn người giấy, Sầm Hằng ở bên cạnh đang dùng nước khoáng rửa mặt, thấy tôi đi nghiên cứu người giấy liền nói: “Vương Khả Nhân, em không biết Sầm Tổ Hàng lợi hại thế nào đâu. Trước kia anh còn tưởng em là người Sầm gia, hóa ra Tổ Hàng mới đúng. Tối hôm qua anh ta đã dùng người giấy đốt đèn, a, anh thật sự muốn học đạo pháp. Nếu anh không phải cảnh sát thì chắc chắn đã theo học anh ta. Dù sao anh cũng họ Sầm mà.”
“Tối hôm qua có gì thế?”
“Các em ở trong lều không nghe được gì sao?”
Linh Tử vỗ vỗ lên vai của anh ta, nói: “Kỳ môn độn giáp vật đổi sao dời. Lều trại đã bị Sầm Tổ Hàng chuyển đi, khi chúng ta ở bên ngoài liều sống liều chết thì hai chị em bọn họ đang an tĩnh ngủ ở cách mấy dặm rồi.”
“Oa, tuyệt vời như vậy sao!?”
“Rất tuyệt vời. Anh bái tôi làm thầy đi, học phí tám vạn tám.”
===
Sant: Hẹn các bạn ngày mai