Tôi còn đang tìm tượng Phật thì bác sĩ Trần đã ra. Bác sĩ mặc quần áo ở nhà, nhìn tôi hỏi: “Cô là…”
“Bác sĩ Trần, em là Vương Khả Nhân hôm trước được chị Kim Tử đưa tới.”
“À, là em à!”
Tổ Hàng đặt lễ vật của chúng tôi lên bàn, cười nói: “Bác sĩ Trần, chúng em tới để cảm ơn bác sĩ đã kiểm tra cho Khả Nhân. Đứa con này bọn em có được cũng không dễ dàng, hy vọng được bác sĩ Trần quan tâm.”
Bác sĩ Trần cười nói khách khí mấy câu.
Sau đó cơ bản đều là Tổ Hàng cùng bác sĩ Trần nói chuyện. Lần đầu tiên tôi mới biết, hóa ra Tổ Hàng cũng có thể nói như vậy. Bác sĩ Trần liên tục đồng ý, sau này còn đỡ đẻ giúp tôi gì đó.
Ngồi chừng nửa giờ, chúng tôi xin phép ra về. Ra khỏi nhà bác sĩ Trần, tôi lại lần nữa xác nhận trên cửa nhà bọn họ không có vật gì để hóa sát đảo sát.
Tổ Hàng hỏi: “Sao thế? Em cứ nhìn đông nhìn tây làm gì thế?”
“À, nhà bọn họ đối diện với cửa thang máy nhưng lại không có hóa sát đảo sát gì, trong nhà cũng không có tượng Phật. Nhưng nhà bác sĩ Trần có vẻ nhưng không có ảnh hưởng gì.”
“Có ảnh hưởng. Không phải bác sĩ Trần là chủ nhiệm khóa sao? Sự nghiệp tiền đồ cũng không tồi.”
“Nhưng đó không phải sát sao?”
“Không phải cứ có sát là sẽ hỏng. Chuyện gì cũng có hai mặt âm dương. Tình hình chung thì nhà nào có cửa đối diện với cửa thang máy là hung, nhưng có một số loại người lại không phải hung mà là cát. Một loại là bác sĩ, là bác sĩ phẫu thuật cầm dao. Còn có cả chủ cửa hàng thịt, trường kỳ cầm dao, hoặc nhà tạo mẫu tóc luôn cầm kéo. Còn có cả dân anh chị xã hội đen, hoặc người khiêng linh cữu và mai táng. Những người này ở đối diện thang máy đều có thể khiến sự nghiệp bọn họ được vượng. Nếu tài tinh, lưu niên vừa lúc ở vị trí đó, như vậy thì không phải sát khí vào cửa mà là tài vận vào cửa.”
“Giống như thương sát quá thủy thành tài vận vào cửa?”
“Phải, em xem trong thực tế, những cửa hàng có thương sát có rất nhiều cửa hàng làm ăn phát đạt. Người bán áo quan và mai táng, người chữa bệnh đều sẽ vượng sự nghiệp bọn họ. Người bình thường ở bên cạnh miếu, con gái họ sẽ tương đối khó kết hôn, nhưng giống như ba em vậy, mua bán đồ cổ, cả những người làm thầy bói thầy cúng lại rất vượng. Đây cũng là nguyên nhân, nhà như nhau nhưng có người hô mưa gọi gió nhưng có người ở lại gặp vận đen liên tục.”
Tôi gật đầu, tột nhiên nhớ tới chuyện ngày sinh dự tính. Lại hỏi: “Có thể tính xem khi nào em sẽ sinh không?”
“Em bé còn nhỏ, khó mà xác định được.”
Tôi chép miệng. Hy vọng sau này trước khi sinh bác sĩ Trần sẽ giúp tôi làm giả hồ sơ.
Vì có một lễ cưới, giờ sáng tôi đã phải đến công ty.
Mùa hè giờ trời đã sáng rồi, nhưng mùa đông thì trời vẫn còn tối mịt. Đấy là chưa nói tôi rời khỏi giường lúc hơn giờ.
giờ, Tổ Hàng nằm ôm tôi từ phía sau, tay xoa xoa bụng tôi qua lớp quần áo. Tôi biết do nhiệt độ cơ thể anh ấy tương đối thấp cho nên anh ấy không chạm trực tiếp vào bùng tôi. Cảm nhận được tay anh ấy xoa xoa khiến tôi tỉnh lại.
Tôi dùng giọng vẫn còn ngái ngủ, hỏi: “Cần dậy rồi sao?”
“Ừ, giờ rồi. Nếu mệt quá thì em không cần đi làm.” Anh ấy nói.
Tôi nhẹ nhàng lắc đầu: “Làm thêm hai tháng nữa đi. Chờ khi bụng to có lẽ em cũng không đi làm được.”
“Hiện giờ bụng em cũng lớn không ít rồi.” Anh ấy nói.
Tôi đưa tay lên bụng xoa, bị tay anh ấy nắm lấy. Thật sự, dường như bụng tôi đã lớn hơn khá nhiều. Lúc này đã có cảm giác nó nhô lên. Nhưng mới hơn một tháng mà. Tôi ngồi dậy: “Bé lớn nhanh thật.” Tuy rằng tôi chưa từng mang thai nhưng cũng đã gặp phụ nữ mang thai, bụng tôi lúc này phải cỡ người khác mang thai được ba tháng. Là lúc rõ ràng đã to ra, khi mặc quần áo vẫn chưa nhận ra được nhưng thấy rõ đã không có eo.
“Có lẽ sẽ sinh sớm.”
Anh ấy vừa nói xong, bụng tôi truyền tới tiếng ọc ọc. Tôi cười ngượng ngùng, mấy hôm nay đều vậy, rất nhanh bị đói bụng. Hơn nữa ăn cũng nhiều hơn bình thường rất nhiều. Mấy ngày hôm nay ở công ty cũng vậy, ngoại trừ lúc tôi phải làm việc thì những lúc khác đều ăn, lúc nào cũng không rời khỏi đống đồ ăn vặt.
Tổ Hàng lập tức đứng dậy: “Em đi vệ sinh cá nhân đi. Anh đi nấu cháo gà cho em.”
Trước kia khi chúng tôi mới ở cùng nhau thì bữa sáng đều ăn ở ngoài, nhưng sau khi tôi có thai, anh ấy đều ở nhà làm đồ ăn cho tôi dù anh ấy một chút cũng không cần ăn.