Khúc Thiên đi xem xét căn nhà một hồi, tôi cũng đi phía sau anh ấy, đem những gì tôi biết nói lại một lần. Sau đó đứng ở cửa phòng bếp, hỏi: “Bọn em không nấu ăn à?”
Em gái kia gật đầu: “Bọn em đều ăn ở nhà ăn trong trường cho tiện, về nhà không muốn phiền thêm.”
“Một ngôi nhà có quỷ ám cơ bản nhất chính là Môn thần, Táo thần không đi làm. Bếp này không dùng, lại là một nhà để không đã nhiều năm rồi, nói không chừng chỉ là quỷ ở nhờ. Hắn cũng không biết hai người là chủ nhân mới của nơi này nên mới dám nói nhà này hắn vào ở trước. Trước khi vào phải lên tiếng chào hỏi trước, nếu không có ân oán gì đặc biệt với nơi này thì quỷ đều sẽ rời đi.”
“Chào… chào hỏi? Chào hỏi quỷ như thế nào?” Em gái kia sợ hãi hỏi tới.
“Thỉnh Môn thần, thỉnh Táo thần là hắn biết nơi này sắp có chủ nhân mới. Ngày mai đi mua giấy đỏ, cắt thành các hình vuông dán ở cửa nhà. Sau đó dán thêm ở trên khung cửa chính. Ở góc cửa hãy thắp ba nén hương. Bệ bếp này lau dọn lại cho sạch sẽ, cũng dán lên một tấm giấy đỏ. Nếu không thì ra đường mua thần vị Táo quân gì gì đó, cũng dâng hương. Nhanh chóng mua cái bếp đi, dù không nấu cơm thì thỉnh thoảng cũng đun nước sôi mà dùng.”
Em gái kia ở bên cạnh gật gật đầu, cố gắng ghi nhớ những việc phải làm. Còn Khúc Thiên lại có chút sốt ruột kéo tôi rời khỏi đây. Trước khi rời đi còn căn dặn, nếu thỉnh Táo thần mà vẫn không được thì gọi cho anh ấy.
Khúc Thiên kéo tôi ra khỏi tòa nhà kia, tôi liền giằng tay ra khỏi tay anh ấy: “Anh làm gì thế? Em gái kia có vẻ còn có chuyện muốn nói với chúng ta, anh đã kéo em đi rồi.”
“Linh Tử bọn họ bị theo dõi, đi kiểm tra nhà của chúng ta xem bọn chúng có tìm được chỗ chúng ta ở không.”
Tôi sửng sốt một chút, Linh Tử? Chuyện kia nếu thật sự tính ra thì cũng không liên quan tới bọn họ nhiều lắm, nhưng mỗi lần đều là bọn họ chịu phiền phức trước. Trở về nhà của chúng tôi, Khúc Thiên nói ngay: “Tìm trong phòng em, có bất kỳ đồ vật nào khả nghi đều lấy ra đây cho anh xem. Chủ yếu là chim hay hình người được gấp bằng giấy gì đó. Có lẽ là do Ngụy Hoa ra tay. Hắn đã khôi phục được thần chí, thậm chí đã kết nối được với đầu mối bên trên.”
“Vậy…”
“Về phòng em tìm trước đi, xem có cái gì không rồi nói sau.” Giọng anh ấy rất kiên định, đây là ra lệnh, mà tôi trong việc này quả thật cũng đã quen làm theo sự chỉ huy của anh ấy, cho nên tôi đi vào phòng tôi.
Ngôi nhà này có hai phòng, phòng tôi ở chỉ là một phòng nhỏ được xây thêm mà thôi. So với phòng của anh ấy thì nhỏ hơn, cũng sơ sài hơn. Trong phòng ngoài một chiếc giường trúc nhỏ thì chỉ còn một thùng đồ lúc trước tôi mang tới, còn đâu không có gì khác. Tôi lật tất cả mọi thứ kiểm tra cũng chỉ mất chừng mười phút.
Tôi kiểm tra bên này xong, đi ra thì thấy Khúc Thiên cũng đang rất nghiêm túc kiểm tra phòng của mình. Thấy tôi đứng ở cửa liền nói: “Vào tìm giúp anh đi. Kiểm tra tất cả một lần. Nếu thật sự không có thì anh sẽ làm thuật pháp, dùng đạo pháp phong nơi này lại. Như vậy các đạo pháp hay đồ vật quỷ quái nào muốn tiến vào đều không được. Nếu mạnh mẽ tiến vào thì anh cũng sẽ cảm nhận được.”
Tôi gật gật đầu, vào phòng anh ấy cùng nhau tìm kiếm. Dù sao đây cũng là nơi mình ở, chúng tôi cũng sẽ không thật sự lật tung lên như lũ quỷ vào thôn làng càn quét. Khi tôi mở ngăn kéo bàn máy tính thì thấy được toàn bộ trong ngăn kéo là… bao cao su, rất nhiều loại khác nhau, rất nhiều hãng khác nhau, rất nhiều kiểu dáng khác nhau.
Tôi sửng sốt một chút, Khúc Thiên đang tìm trong tủ quần áo ở bên cạnh thấy tôi không bình thường liền nhòm qua, nói: “Đò của Khúc Thiên, bỏ đi. Dù sao cũng không dùng được.”
Thứ này… muốn bỏ cũng không phải là tôi bỏ. Tôi đóng ngăn kéo, tiếp tục tìm kiếm.
Sau khi tìm kiếm ở mọi nơi, xác định nơi này không chịu bất kỳ sự theo dõi nào, Khúc Thiên liền đi tắm rửa trước, bảo tôi xếp lại chút đồ vật. Tôi lúc đầu còn khó hiểu, sau đó mới thấy được dụng ý của anh ấy. Anh ấy trước tiên đem thân thể Khúc Thiên tắm rửa sạch sẽ, sau đó đặt Khúc Thiên ở ghế sô pha trong phòng khách, dùng thân phận Sầm Tổ Hàng đều lăng không vẽ bùa trên mỗi cánh cửa sổ.
Sau khi thấy anh ấy làm xong việc, tôi nói tôi muốn đi tắm. Chờ tôi tắm xong, vừa ra khỏi cửa nhà tắm thì thấy được Sầm Tổ Hàng đang dựa bên cạnh cửa, thấy tôi ra liền nói: “Anh đổi ý rồi. Phòng kia của em không dùng nữa, làm một cái bẫy, dụ đối phương xuất hiện. Xuất hiện hẳn là Ngụy Hoa, nói không chừng chúng ta lại gặp may, kẻ xuất hiện chính là kẻ đứng sau thao túng Ngụy Hoa.”
“Vậy em ngủ ở đâu?” Sô pha sao? Tôi nhìn về phía sô pha, thân thể Khúc Thiên vẫn như nằm ngủ trên đó.
“Ngủ với anh! Cũng không phải chưa ngủ cùng bao giờ.”
- --
Sant: Dự là sắp có cảnh nóng:v. Hẹn các bạn ngày mai: