Chương
Phạm Nhật Minh chính là một con sói.
Nếu những lời nói của anh trở thành sự thật …
Nghĩ đến đây, ánh mắt Phạm Thành nhìn Hà Thanh càng trở nên hung ác.
“Sau này nếu cô còn làm những loại chuyện ngu ngốc này nữa, thì hãy cút khỏi nhà họ Phạm cho tôi!”
Phạm Thành nói xong liền xua tay rời đi: “Hoàng Anh, con đi cùng cha.”
“Đến đây.”
Lúc Hoàng Anh đi ngang qua người Hà Thanh, anh ta thoáng dừng lại, nụ cười trên mặt anh ta đặc biệt rõ ràng.
Nếu không phải bố tìm anh ta, nhất định anh ta sẽ ở lại đây mà cười nhạo cô ta.
“Cô trước khi muốn hại người thì nên chuẩn bị cho đầy đủ. Ngay cả điểm ấy mà cô còn không biết. Thì làm sao có thể chống lại tôi?”
Phạm Hoàng Anh chế nhạo vài câu rồi bỏ đi.
Nhất thời, trong phòng khách cực lớn chỉ còn lại mình Hà Thanh.
Khi Phạm Thành và con trai đang nói chuyện, cô ta im ắng không nói gì.
Cho đến khi tất cả bọn họ rời đi, đôi mắt đã đỏ hoe của cô ta nước mắt mới chảy dài.
Trên khuôn mặt cô ta hiện rõ sự sỉ nhục cùng ảo não, cô ta có vài phần không cam lòng.
Tại sao Nguyễn Khánh Linh vừa gặp tai nạn, Phạm Nhật Minh lại hận như thể không giết cô ta ngay để trả thù cho Khánh Linh?
Nhưng cô chỉ chịu đông lạnh một lát, nơi nào có thể xảy ra chuyện lớn?
Nhưng còn cô ta thì sao?
Cô ta bị những người đàn ông khác đe dọa, chồng cùng bố chồng của cô ta lại có thể bỏ đá xuống giếng, hận không thể cùng cô ta phủi sạch quan hệ.
Ah! Đây là nhà họ Phạm mà cô ta mong muốn gả vào …
Tuy nhiên, trong lúc cô ta đau buồn vì bản thân, cô ta nhịn không được không cam lòng.
Rõ ràng cô ta đã lên kế hoạch rất kỹ càng, đầu tiên đổi váy ngủ của Khánh Linh, tóc cũng bắt chước hệt theo cô, vì không muốn cho Phạm Nhật Minh nghi ngờ, cô ta còn xịt cả nước hoa mà Khánh Linh thường dùng?
Thế nhưng Phạm Nhật Minh vẫn có thể phát hiện ra, tại sao lại như vậy chứ?
Sự khó hiểu trong lòng Hà Thanh không cách nào giải đáp được.
Tối hôm đó, Hà Thanh đã chờ đợi rất lâu, cũng không đợi được bọn người Phạm Nhật Minh quay lại.
Lúc đầu cô ta còn cho rằng Nguyễn Khánh Linh chẳng qua cũng chỉ bị lạnh, rất nhanh sẽ có thể quay lại, ai biết được vậy mà đến tận lúc này vẫn chưa quay lại.
Hà Thanh dần dần bắt đầu trở nên hoang mang, hoảng sợ cũng rất căng thẳng.
Hà Thanh nhớ kĩ lại một chút, hình như thời gian lúc đó khi cô ta nhốt Nguyễn Khánh Linh trong kho lạnh quả thật là có chút lâu nhưng cũng không đến nỗi ảnh hưởng đến tính mạng chứ…
Lại qua hơn một giờ đồng hồ, bọn họ vẫn chưa quay lại.
Hà Thanh rốt cuộc chẳng thể ngồi yên được nữa.
Cô ta đứng dậy khỏi ghế sô pha, đi qua đi lại trong phòng khách.