Chương
Lăng Huyền rất muốn hỏi xem là ai đã gọi đến. Ai có thể khiến cho Trần Hữu Nghị lo lắng như vậy?
Ngay khi Lăng Huyền đang suy nghĩ thì Trần Hữu Nghị đã nói: “Lăng Huyền, anh có việc cần về Việt Nam giải quyết, em hãy đi cùng anh nhé.”
Mặc dù trong lòng đang suy nghĩ rất nhiều nhưng khi đối mặt với Trần Hữu Nghị, cô ấy luôn biết cách kìm nén sự tò mò của mình.
Lăng Huyền gật đầu, cô ấy thuận miệng đáp một tiếng và cũng không hỏi nhiều. Tuy nhiên, giác quan thứ sáu của người phụ nữ nói với cô rằng sau khi trở về Việt Nam thì mối quan hệ giữa cô và Trần Hữu Nghị có thể sẽ có những thay đổi lớn.
Sau khi trợ lý đặt vé, Trần Hữu Nghị tức tốc đến sân bay cùng Lăng Huyền và cả hai cùng trở về nhà.
Nguyễn Khánh Linh không biết hai người họ sẽ quay trở về. Lúc này cô đang đắm chìm trong những bức ảnh trước mặt. Hóa ra người đàn ông mà Lăng Huyền đang nói đến là Mạc Tiến Hoà, nhìn bối cảnh trong bức ảnh này thì chắc là sau khi cô hôn mê anh ta đã đưa cô ra khỏi khách sạn. Nhưng nếu như mọi người không biết thì chắc chắn sẽ nghĩ cô cùng anh ta qua đêm ở khách sạn sau đó cô được anh ta bế ra ngoài.
Giữa những ánh đèn nhấp nháy, Nguyễn Khánh Linh đột nhiên nhớ tới hành vi bất thường của Phạm Nhật Minh trong hai ngày qua, nhất là khi anh hung dữ với cô ở khách sạn vào đêm hôm đó. Phạm Nhật mình rời đi rất sớm, anh không hề nói với cô một câu nào cả. Lúc đó, lẽ ra cô phải nhận thấy rằng anh đang tức giận mới phải.
Chắc hẳn anh đã xem tin tức của cô và Mạch Tiến Hoà rồi nên anh muốn cô tự mình nói cho anh nghe nhưng cô vẫn chọn cách nói dối anh. Chắc hẳn anh cảm thấy rất tức giận khi biết mình bị lừa.
Nguyễn Khánh Linh càng nghĩ càng thấy hối hận, trong lòng cô cũng rất khó chịu, cô nhanh chóng gọi điện cho Phạm Nhật Minh. Tuy nhiên, anh không hề trả lời điện thoại của cô.
Đây là lần đầu tiên Phạm Nhật Minh cúp điện thoại kể từ khi hai người ở bên nhau. Anh chắc hẳn đang vô cùng tức giận.
Nguyễn Khánh Linh gọi rất nhiều lần liên tiếp nhưng anh không hề nghe máy. Cô vừa sợ hãi vừa lo lắng, hai mắt cô cứ thế đỏ hoe lên. Khánh Linh không một chút nghĩ ngợi liền rút kim tiêm truyền dịch ra sau đó cô đeo giày và khoác áo khoác chạy tới công ty của Phạm Nhật Minh.
Nhưng mà, khi Nguyễn Khánh Linh chạy ra khỏi bệnh viện, cô mới phát hiện nơi này không phải Lâm Đồng. Hiện tại cô cũng không biết Phạm Nhật Minh có đang ở công ty hay không.
Cũng may là trước đó Phạm Nhật Minh đã lưu số điện thoại của Trung Huy vào điện thoại cho cô, để phòng trừ trược hợp khi cô không tìm thấy anh hoặc là khi cô gặp nguy hiểm thì có thể liên lạc với Trung Huy.
Vì thế, người phụ nữ gọi điện thoại cho Trung Huy, sau đó cô lập tức biết được địa chỉ công ty của rất Phạm Nhật Minh.
“Cảm ơn anh.”
Sau khi Nguyễn Khánh Linh cúp điện thoại thì lập tức bắt xe đến công ty của người đàn ông đó.
Nhưng mà, khi cô đã đứng dưới tần của công ty thì đột nhiên cảm thấy có chút thấp thỏm. Cô nghĩ đến chuyện mà cô đã lừa gạt Phạm Nhật Minh trước đây, hơn nữa người đàn ông ngày lại biết rất rõ.
Cô lo lắng nếu mình cứ như vậy mà tùy tiện đi lên, không chỉ quấy rầy công việc của Phạm Nhật Minh, mà còn có khả năng sẽ làm cho anh thấy tức giận hơn.
Lúc đầu cô định cứ ở dưới tầng mà đợi anh, nhưng lúc này cũng đã khá muộn, các nhân viên trong công ty gần như đều tan làm đi về rồi, cho nên cũng không ai tiếp đón cio. Vì vậy, cuối cùng cô đành phải đi xuống bãi đỗ xe dưới lòng đất của công ty.
Nguyễn Khánh Linh tìm xe của người đàn ông kia. Cô tựa ở bên cạnh chiếc xe, chuẩn bị chờ người đàn ông đó xuống.