Chương
Huống hồ, chính miệng cô ta nói coi Phạm Nhật Minh như anh trai cả mà đối xử.
Nếu anh Trần cũng có bạn gái, cô khẳng định cũng sẽ quan tâm như vậy.
Nguyễn Khánh Linh nghĩ thông suốt một lúc, ngược lại còn cảm thấy Hà Tử Ngưng và Phạm NHật Minh có quan hệ thật tốt, Trong lòng có chút trách anh tại sao lại không nói cho mình biết đến sự tồn tại của Hạ Tử Ngưng.
“Được rồi, bây giờ cũng đã giải thích rõ ràng là tốt rồi, cô không cần lo lắng nữa.”
Nguyễn Khánh Linh cười nói.
“Ừ.”
Hà Tử Ngưng cũng mỉm cười.
Đợi cho Nguyễn Khánh Linh rời đi xong, nét tươi cười trên mặt của cô ta cũng dần dần biến mất, mang theo vài phần xót xa.
Cô ta cúi đầu đi ra buồng vệ sinh nữ, kết quả trên vai lại bị ai đó ôm lấy, mạnh mẽ ấn lên tường.
Hà Tử Ngưng đang định kêu cứu, kết quả cô ta lại nhìn thấy khuôn mặt của Hiên Viên Minh.
Cô ta nhíu mày xem thường anh ta, mắng: “Anh làm cái gì vậy? Dọa người khác sợ hãi vui lắm sao?”
“Tôi không biết có đáng sợ không. Tôi chỉ biết vừa rồi cô đã nói gì với Nguyễn Khánh Linh. Nếu để Phạm Nhật Minh biết chuyện, cô cũng đừng hòng có thể tiếp tục giả vờ trước mặt anh ấy.”
Hiên Viên Minh nói.
Nghe vậy, Hà Tử Ngưng tức giận đến mức túm lấy cổ áo anh ta, cô ta trợn tròn mắt nói: “Anh nghe lén chúng tôi nói chuyện?”
Hiên Viên Minh lấy cánh tay cô ta ra, anh ta bình tĩnh nói: “Tôi nghe trộm làm gì? Chẳng qua là đúng lúc tôi đi ngang qua đây nên cũng thuận tiện nghe một chút.”
“Anh!”
Hà Tử Ngưng nhìn bộ dạng lưu manh của người đàn ông này, cô ấy vô cùng tức giận, nhưng không có cách nào khác, cô ấy đành phải oán hận trừng mắt nhìn anh ta: “Dù sao thì anh cũng không được nói cho anh Nhật Minh biết, nếu không thì…”
“Nếu không thì sao?”
Hiên Viên Minh mỉm cười, giọng điệu của anh ta tràn đầy khiêu khích.
Hà Tử Ngưng rất muốn đánh anh ta, nhưng điều này có chút không thực tế, cô ấy hừ lạnh một tiếng, nói: “Nếu không, hai chúng ta đến bạn bè cũng chưa chắc làm được!”
Nói xong, cô ấy muốn rời đi, kết quả vừa mới quay đầu đã bị người đàn ông kéo lại.
Hiên Viên Minh mỉm cười, vẫn là dáng vẻ của một chàng trai đào hoa, hỏi ngược lại: “Muốn tôi im lặng cũng không phải là không được, Hà Tử Ngưng, cô trước tiên nói cho tôi biết, không phải là cô vẫn còn thích Phạm Nhật Minh đấy chứ?”
Lời nói của anh ta nhanh chóng làm cho sắc mặt Hà Tử Ngưng đột ngột thay đổi.
Trên thực tế, Hiên Viên Minh đã tỏ tình với cô ta khi cô ta vẫn còn ở Việt Nam, tuy nhiên lúc ấy cô đã từ chối, cô ta cũng nói rõ với anh ta rằng người cô ta thích Phạm Nhật Minh.
Lúc đó cô ấy nhìn thấy Phạm Nhật Minh dù bị từ chối nhưng vẫn ăn uống vui chơi như thường, anh ta cũng không buồn chút nào, thoạt như là đang nói đùa. Vả lại, anh ta đào hoa như vậy, cô ta cũng không để chuyện này trong lòng.
Hơn nữa, chuyện cô ta thích Phạm Nhật Minh, cô ta cũng chỉ nói với Hiên Viên Minh biết để khiến cho người đàn ông này hết hy vọng.