Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

chương 1339

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Lê Tuấn hỏi người đàn ông về địa chỉ cụ thể, sau khi anh nói lời cảm ơn, đã đi mua vé máy bay đi Đan Mạch trước, rồi vội vàng rời đi.

Sau khi Lê Tuấn rời đi, Nguyễn Khánh Linh hiển nhiên cũng về nhà.

Phạm Nhật Minh đã ở nhà, thấy cô trở về, người đàn ông hỏi thực tự nhiên: “Em đã ăn cơm chưa?”

Nguyễn Khánh Linh lắc đầu.

Thấy thế, Phạm Nhật Minh buông tài liệu trong tay, bảo chú Hùng đi dặn dò người trong bếp làm cơm, ngay sau đó, anh duỗi tay, ý bảo người phụ nữ bước sang.

Hôm nay Nguyễn Khánh Linh ở bên ngoài một ngày, cũng cảm thấy có chút mỏi mệt, cô trực tiếp ngồi vào trong lòng của người đàn ông, dựa vào bờ vai của anh.

Phạm Nhật Minh cũng không có hỏi cô đã đi làm cái gì, ngón tay thon dài của người đàn ông nhẹ nhàng xoa bóp huyệt Thái Dương của cô.

Anh dùng sức không nhẹ không mạnh rất vừa phải, Nguyễn Khánh Linh trong nháy mắt cảm thấy thoải mái hơn nhiều, tinh thần của cô cũng theo đó thả lỏng không ít, nhắm hờ mắt lại nghỉ ngơi chút xíu.

Chẳng bao lâu sau, người giúp việc đã mang đồ ăn nóng hổi bưng đi lên, Nguyễn Khánh Linh được Phạm Nhật Minh đánh thức.

Cô tùy ý ăn hai miếng đã buông chén đũa.

Phạm Nhật Minh thấy, anh hơi nhíu mày, nhưng, anh cũng không nói gì thêm, bảo người giúp việc thu dọn chén đũa.

Buổi tối, hai người tắm xong nằm ở trên giường.

Nguyễn Khánh Linh nghĩ đến những lời đó của Lâm Đỗ Nhã, vì thế, cô đã chủ động nói: “Hôm nay Lâm Đỗ Nhã hẹn em ra ngoài.”

Cô sợ Phạm Nhật Minh không nhớ rõ Lâm Đỗ Nhã, còn nhắc nhở anh một câu: “Chính là cô con gái nhà giàu có quan hệ tốt với Trung Huy.”

Nghe vậy, Phạm Nhật Minh gật đầu, tuy rằng anh không nhớ rõ tên của người phụ nữ kia, nhưng, anh có chút ấn tượng với người phụ nữ đó, dù sao cũng là có liên quan đến Trung Huy.

“Anh nhớ là hai người các em không thân nhau lắm?”

Phạm Nhật Minh hỏi.

Nguyễn Khánh Linh cười gật đầu, nói: “Là không thế nào quen, nhưng, người cô ấy khá tốt, hơn nữa, anh có biết hôm nay cô ấy hẹn em đi ra ngoài là vì sao không?”

“Vì sao thế?”

“Trung Huy.”

Nguyễn Khánh Linh nói.

Vẻ mặt của Phạm Nhật Minh nhiều một ít có chút nghi ngờ, Trung Huy và Nguyễn Khánh Linh có quan hệ gì?

Trên mặt của Nguyễn Khánh Linh tươi cười lớn hơn nữa, cô nói: “Còn không phải gần đây Trung Huy làm tốt nhiều việc, thời gian của con gái nhà người ta và anh ấy bên nhau đều bị anh chiếm dụng, cô ngượng ngùng nói với anh, hiển nhiên là tìm đến chỗ của em.”

“Nhưng cũng là, em cảm thấy anh nên cho Trung Huy chút không gian riêng, nếu không thì chậm trễ chuyện lớn nhân duyên của người ta, điều này mà nhiều thì sẽ không tốt, đúng không nào?”

Nghe xong lời cô nói, Phạm Nhật Minh trầm tư trong chốc lát, anh gật đầu, nói: “Ừ, đúng là phải cho anh ấy càng nhiều thời gian riêng tư, chỉ là gần đây anh có một số việc cần người đáng tin cậy đi làm, Trung Huy theo anh rất lâu rồi, cũng là người anh tín nhiệm nhất, cho nên những chuyện đó đều giao cho anh ấy đi làm.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio