Chương
Nhưng trong lòng Nguyễn Khánh Linh lại không được bình tĩnh như vẻ bề ngoài của cô. Cô đã lôi Phạm Nhật Minh ra chửi bảy bảy bốn mươi chín lần rồi.
Tên đàn ông thối! Trước khi bắt đầu thi đấu cô vẫn còn ôm tâm lý may mắn, cô thầm nghĩ nói không chừng Phạm Nhật Minh sẽ nhường cô một bước thì sao? Hoặc là anh vẫn còn kế hoạch nào khác nữa.
Đâu ai ngờ tới lúc cô vừa trông thấy anh và Lãnh Nhược Giai cưỡi ngựa lao nhanh về phía trước thì Nguyễn Khánh Linh đã biết là do cô nghĩ quá nhiều rồi.
Cô chỉ cảm thấy uất ức, cũng rất khó chịu.
Tâm trạng lúc này của Lãnh Nhược Giai, người bỏ xa Nguyễn Khánh Linh ở phía sau, lại hoàn toàn khác. Thỉnh thoảng cô ta sẽ ngoảnh đầu lại nhìn người đàn ông đang cưỡi ngựa bên cạnh mình, cô ta thật sự cảm thấy vô cùng vui sướng.
Phạm Nhật Minh muốn để cho cô ta thắng thật.
Hiện giờ, bọn họ đã bỏ xa người phụ nữ tên Nguyễn Khánh Linh ở phía sau rồi.
Hơn nữa Lãnh Nhược Giai còn cảm nhận được rõ ràng một chuyện là trên đoạn đường này có những lúc cô ta không theo kịp được tốc độ của Phạm Nhật Minh, nhưng những lúc như thế Phạm Nhật Minh đều cố tình dừng lại chờ cô ta, điều này càng khiến cô ta cảm thấy phấn khích hơn nữa.
Lãnh Nhược Giai mỉm cười nói với Phạm Nhật Minh: “Anh Phạm, nhờ có phúc của anh, xem ra trận đấu này tôi thắng chắc rồi.”
Thế nhưng Phạm Nhật Minh không trả lời cô ta mà cứ nhìn thẳng về phía trước.
Lãnh Nhược Giai cũng không để ý, cô ta chỉ coi đó là do tính cách của Phạm Nhật Minh mà thôi.
Vạch đích rất nhanh đã xuất hiện trước mắt của hai người họ, đột nhiên Phạm Nhật Minh gia tăng tốc độ.
Lãnh Nhược Giai mím môi cười, cô ta cũng bắt đầu tăng tốc theo.
Nơi hai người chạy qua, bụi bặm bay tứ tung.
Vạch đích xuất hiện ngay trước mắt, khát vọng chiến thắng của Lãnh Nhược Giai càng lúc càng mãnh liệt, đôi mắt của cô ta càng lúc càng trở nên kiên định, cô ta nhìn chằm chằm vào vạch đích cách đó không xa.
Hai mươi mét, mười lăm mét, mười mét, năm mét.
Tốc độ của Lãnh Nhược Giai càng lúc càng nhanh hơn, ngay khi vẻ mặt của cô ta tràn đầy hưng phấn muốn chạy qua vạch đích thì đột nhiên người đàn ông vẫn sóng bước bên cô ta lại không chạy lên nữa.
Ngay tại nơi cách vạch đích không xa, Phạm Nhật Minh đã kịp thời kéo lấy dây cương.
Anh dừng trước vạch đích còn Lãnh Nhược Giai đã vượt qua vạch đích rồi.
Đột nhiên nụ cười trên gương mặt Lãnh Nhược Giai cứng đờ lại, vẻ mặt cô ta căng cứng. Cô ta nhìn chằm chằm vào người đàn ông đang đứng trước vạch đích, cô ta mở miệng định nói cái gì đó nhưng lại trông thấy hai chân của người đàn ông kẹp lấy, anh dứt khoát chuyển phương hướng, lấy dây cương đánh vào mông con ngựa, trong nháy mắt người đàn ông phi ngựa đi rất nhanh.
Lãnh Nhược Giai nhìn theo bóng lưng của Phạm Nhật Minh, đột nhiên cô ta tức đến nỗi không nói thành lời.
Hoá ra, vừa nãy Phạm Nhật Minh vẫn luôn lừa cô ta.
Anh cố tình nói điều kiện để thắng được trận đấu này chính là về đích cùng lúc với anh, nhưng anh lại không nói rõ trước sau.
Cũng có thể hiểu là chỉ cần người nào cùng về đích với Phạm Nhật Minh thì người đó sẽ là người thắng cuộc, mặc kệ ai là người về đích trước.