Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

chương 1359

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Nguyễn Khánh Linh không ngờ anh sẽ hỏi như vậy, cô có hơi bất ngờ, nhưng vẫn phải thừa nhận: “Thì cũng khá xinh đấy.”

Dù sao bản thân cô cũng thấy mình thấp bé, dáng vẻ nhìn yếu đuối, cho nên khi thấy một người phụ nữ có ngoại hình và phong cách hoàn toàn khác với mình, cô không khỏi tự nhìn lại bản thân.

Nếu không phải do Lãnh Nhược Giai cứ quấn lấy Phạm Nhật Minh, có lẽ Nguyễn Khánh Linh sẽ thấy cô ta thực sự vô cùng xinh đẹp.

Cho nên cô cũng rất muốn biết, rốt cuộc Phạm Nhật Minh có thấy thích thú với vẻ ngoài của Lãnh Nhược Giai hay không.

Phạm Nhật Minh nhìn Nguyễn Khánh Linh một lúc, sau khi nhận ra vẻ căng thẳng trên khuôn mặt người phụ nữ, anh không nhịn được khóe môi nhếch lên, không trêu chọc cô nữa, mỉm cười ôm cô vào lòng, nói: “Cô ta xinh đẹp.”

“…”

Nguyễn Khánh Linh nghe lập, lập tức mất bình tĩnh, trừng mắt nhìn người đàn ông ở phía đối diện, khi cô đang định vùng ra khỏi vòng tay của anh thì anh lại kéo cô lại, ôm vào trong lòng.

Anh nhéo mũi cô, không khỏi bật cười: “Sao tình khí lại nóng nảy như vậy chứ?”

“Anh không muốn nói dối em, thực sự vẻ ngoài của Lãnh Nhược Giai rất xinh đẹp, nhưng so với em, cô ta vẫn kém hơn nhiều.”

Phạm Nhật Minh nói những lời này không phải nói chỉ để dỗ dành Nguyễn Khánh Linh, mà chỉ đơn giản là anh cảm thấy cô gái nhỏ của anh thực sự xinh đẹp hơn Lãnh Nhược Giai rất nhiều.

“Hơn nữa…” Phạm Nhật Minh nói tiếp: “Tính cách của cô ta quá mạnh mẽ lại vô cùng cố chấp, mưu mô cũng không ít. Anh vẫn thích kiểu ngốc nghếch và ngọt ngào như em hơn.”

“… Ai ngốc nghếch ngọt ngào hả?”

Mặc dù ngoài miệng Nguyễn Khánh Linh phản bác như vậy, nhưng khi nghe Phạm Nhật Minh nói, khóe miệng cô không khỏi nhếch lên.

Thấy người phụ nữ trong lòng mình mỉm cười, khóe miệng Phạm Nhật Mình cũng cong lên theo, anh xoa đầu cô, nói: “Được rồi, em ngây thơ ngọt ngào, chứ không hề ngốc.”

Nguyễn Khánh Linh không ngờ hôm nay miệng lưỡi của Phạm Nhật Minh lại nói ra những lời ngọt ngào đến thế, cô hôn người đàn ông một cái rồi tiếp tục nằm trong vòng tay anh một cách mãn nguyện.

Lúc này Phạm Khởi Đình lại cảm thấy vô cùng dằn vặt, dù sao người mình yêu cũng đang nằm trong vòng tay của mình, một người đàn ông bình thường chắc chắn sẽ không thể ngồi yên.

Nhưng anh vẫn lo lắng cho vết thương ở chân của cô, nên phải kiềm chế hết mức có thể.

Lúc này, Nguyễn Khánh Linh đột nhiên hỏi: “Tại sao anh lại nói Lãnh Nhược Giai mưu mô thế?”

Phạm Nhật Minh nói: “Người nhà cô ta đều không phải loại người đơn giản.”

Nghe vậy, Nguyễn Nhật Linh lại nhớ tới trước kia, khi anh và cô nói về anh trai của Lãnh Nhược Giai, Lãnh Hàn Vũ, có vẻ như thủ đoạn của anh trai cô ta cũng rất khó lường.

Kết quả, cô không ngờ rằng những câu tiếp theo của Phạm Nhật Minh còn khiến cô bất ngờ hơn nữa.

“Gia đình Lê Tuấn xảy ra chuyện, chắc chắn có liên quan đến nhà họ Lãnh.”

“Cái gì? Là nhà họ Lãnh hại nhà họ Lê sao?”

Vừa nghe nói có liên quan đến nhà họ Lê, Nguyễn Nhật Linh lập tức trở nên nghiêm túc.

Thái độ của cô như vậy không phải chỉ vì Lê Tuấn, chủ yếu là vì trước đây bà Lê đã chăm sóc cho cô, quan tâm cô như con gái ruột của mình, vì vậy, cô rất quan tâm đến nhà họ Lê.

Lần trước cô cũng có nghe Trung Huy nói rằng gần đây nhà họ Lê xảy ra chuyện, nhưng lúc đó cô không lo lắng lắm, dù sao thế lực của nhà họ Kiều ở Hải Phòng cũng không tệ, đôi khi bị một số đối thủ cạnh tranh làm ảnh hưởng một chút cũng là chuyện bình thường.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio