Chương
Sau khi hỏi rõ xong, Nguyễn Khánh Linh lại nhớ đến chuyện suốt hai ngày nay, Phạm Nhật Minh cứ luôn quấn lấy cô đòi sinh em bé.
Thật ra trong lòng cô cũng hiểu rất rõ, Phạm Nhật Minh thật sự muốn có con. Thế nhưng bụng của cô không được tốt, làm thế nào cũng không đậu thai được, mặc dù Phạm Nhật Minh không trách cô nhưng cô vẫn thấy tự trách bản thân mình.
Vì vậy, Nguyễn Khánh Linh gật đầu đồng ý: “Vâng, chú Hùng, vậy chúng ta cứ thử xem sao.”
Sau khi Nguyễn Khánh Linh quyết định xong, chú Hùng bắt đầu bắt tay vào việc chuẩn bị thuốc.
Dù là bài thuốc dân gian nhưng vì người dùng là Nguyễn Khánh Linh nên chú Hùng vẫn vô cùng cẩn thận. Ông cố ý đến tìm một thầy thuốc bắc có tiếng để kiểm tra toa thuốc kia, sau khi chắc chắn không có vấn đề gì mới dám đi lấy thuốc.
Suốt cả quá trình từ sao thuốc đến sắc thuốc, chú Hùng đều đích thân ra tay, không mượn một ai làm giúp.
Không phải là ông không tin tưởng những người giúp việc khác mà là cẩn thận vẫn hơn.
Thật ra thì lúc đầu Nguyễn Khánh Linh cũng không ôm hy vọng gì lớn vì dù sao cô và Phạm Nhật Minh đã thử rất nhiều lần nhưng vẫn chưa có bầu. Cô cho rằng chỉ dựa vào bài thuốc này thì khả năng có bầu cũng không cao.
Vì thế nên mười ngày sau, khi nhìn thấy hai vạch đỏ thẫm trên que thử thai, Nguyễn Khánh Linh kích động hét ầm lên.
Chú Hùng ở bên ngoài nghe thấy vậy thì gõ cửa phòng, ông còn đang lo không biết có phải Nguyễn Khánh Linh vô tình trượt ngã trong nhà tắm hay bị làm sao không.
Ông quan tâm hỏi: “Mợ chủ, cô không sao chứ?”
“Cháu không sao!”
Nguyễn Khánh Linh trả lời xong thì cầm que thử thai mở cửa ra. Cô nở nụ cười rạng rỡ rồi sung sướng khoe với chú Hùng: “Chú Hùng, chú nhìn xem, như thế này là thế nào, có phải cháu có bầu rồi không?”
Chú Hùng cũng nhìn thấy que thử thai trên tay Nguyễn Khánh Linh.
Gương mặt ông chuyển từ hốt hoảng sang ngạc nhiên vui sướng.
Mang… mang bầu thật sao?
Mặc dù cũng là người từng trải nhưng chuyện liên quan đến con trẻ như vậy, ông vẫn cảm thấy cần phải xác định chắc chắn mới được. Vì thế, ông vội gọi bác sĩ gia đình tới để khám cho Nguyễn Khánh Linh.
Trước khi bác sĩ gia đình tới, cả Nguyễn Khánh Linh và chú Hùng đều vô cùng nôn nóng sốt ruột.
Lỡ chẳng may cô không có bầu thì không phải là bọn họ đã mừng hụt rồi sao?
Thật lòng thì cô rất muốn sinh con cho Phạm Nhật Minh.
Bác sĩ gia đình tới bắt mạch xong, xác định đúng là cô đã có thai.
Lúc này Nguyễn Khánh Linh mới thở phào nhẹ nhõm, trên khuôn mặt là nụ cười rạng rỡ nhưng khóe mắt lại hoen đỏ.
Cô đã mang thai rồi, thực sự mang thai rồi, trong bụng cô chính là con của Phạm Nhật Minh.
“Chú Hùng, cháu cảm ơn chú. Nếu như không phải có thuốc của chú thì có lẽ cháu không thể có bầu nhanh như vậy được.”
Nguyễn Khánh Linh vô cùng cảm kích chú Hùng.
Chú Hùng cũng rất mừng, trên gương mặt già nua nở nụ cười trìu mến, ông xua tay nói: “Toa thuốc này là do cô Thôi bảo với chú, cháu nên cảm ơn cô ấy mới đúng.”