Chương
Giống như bỗng nhiên có một tia sáng chiếu lên người cô vậy, khiến cả khuôn mặt, thậm chí cả người đều trở nên sinh động hơn, rạng rỡ sáng loáng.
Amber biết, chỉ khi người ta đối mặt với người yêu thì mới xuất hiện biểu cảm như vậy.
Anh ta hơi cúi người, nói: “Chào chủ tịch Phạm.”
Khác với Nguyễn Khánh Linh, Amber với Nguyễn Khánh Linh có thể coi như không nói đến quan hệ cấp trên cấp dưới, nhưng khi đối mặt với Phạm Nhật Minh, anh ta nhất định phải làm đủ lễ tiết.
Có điều, Phạm Nhật Minh còn chưa lên tiếng, Nguyễn Khánh Linh đã cười nói trước: “Ai dà, anh không cần phải khách khí với anh ấy như vậy đâu, anh ấy không phải chồng của anh, đúng không anh?”
Nguyễn Khánh Linh cười nhìn về phía Phạm Nhật Minh.
Lúc này Phạm Nhật Minh mới thu hồi tầm mắt lại, nghiêng mắt nhìn Nguyễn Khánh Linh. Người phụ nữ này cười rất xinh đẹp dịu dàng, anh nhướng mày, cũng chưa nói gì, chỉ ừ một tiếng tỏ vẻ đồng ý.
Thật ra, Nguyễn Khánh Linh không biết là ngoại trừ cô ra, khi những người còn lại nhìn thấy Phạm Nhật Minh mà biết được thân phận của anh, thì gần như tất cả đều sẽ chủ động khom lưng cúi chào anh.
Mặc kệ bọn họ có thân phận gì.
Đây là địa vị của Phạm Nhật Minh trong giới kinh doanh.
Nhưng nếu hiện giờ Nguyễn Khánh Linh đã nói như vậy rồi, đương nhiên là anh phải phụ họa cho cô chứ, đâu thể để cho cô mất mặt trước cấp dưới được.
Lúc này Amber mới đứng thẳng người lên một lần nữa.
Nguyễn Khánh Linh nói với anh ta: “Anh đến phòng họp trước đi, tôi sẽ đến sau.”
“Vâng.”
Sau khi Amber rời khỏi, Nguyễn Khánh Linh mỉm cười, kiễng chân lên ôm cổ người đàn ông này, hỏi: “Anh còn chưa nói cho em biết anh tới đây làm gì đó?”
Phạm Nhật Minh cũng hơi mỉm cười, ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Nguyễn Khánh Linh.”
Anh nói dối mà không đỏ mặt run tim: “Đến đây tham quan công ty của em.”
“Ở đây có cái gì mà tham quan đâu chứ?”
Hiển nhiên là Nguyễn Khánh Linh không tin.
“Dù sao cũng có khả năng DR sẽ trở thành đối tác của anh trong tương lai, đương nhiên anh phải đi khảo sát thực tế một phen chứ.”
Phạm Nhật Minh tiếp tục lấy cớ.
Nếu là trước kia, khi Nguyễn Khánh Linh còn dốt đặc cán mai về những chuyện này, nói không chừng cô sẽ bị người đàn ông này lừa dối cho qua chuyện, nhưng bây giờ đã khác xưa rồi.
Nguyễn Khánh Linh suy nghĩ cẩn thận một trận là sẽ biết Phạm Nhật Minh đang nói dối.
Làm gì có ai khi chuẩn bị hợp tác với một công ty mà sẽ đích thân đến tận công ty nhà người ta để khảo sát, lại còn chẳng mang theo bất cứ người nào, vậy thì khảo sát được cái gì?
Có điều, Nguyễn Khánh Linh nghĩ lại một chút rồi bỗng dưng hiểu ra điều gì đó.
Sau đó lại kết hợp với ánh mắt mà vừa nãy Phạm Nhật Minh nhìn Amber, Nguyễn Khánh Linh lại càng cười vui vẻ hơn.
Sợ là người đàn ông này lại ghen tuông rồi.
Nên anh mới cố ý chạy đến đây nhìn cô, nhưng anh lại ngại mặt mũi nên mới tùy tiện lấy một cái cớ như vậy.
Nguyễn Khánh Linh cũng chỉ cười một chút, nhưng không vạch trần anh.