Chương
“Nhưng mà mới rồi còn đang nói chuyện hợp tác, thế nào chỉ trong chốc lát, anh ta biến sắc mặt nhanh như vậy?”
Nguyễn Khánh Linh trăm nghĩ không thể lý giải, cô vô thức quyệt miệng, tràn đầy hoang mang.
Phạm Nhật Minh nhìn vẻ vô tội không hiểu gì của cô gái nàng, vừa vui mừng lại vừa lo lắng.
Anh thích dáng vẻ ngốc nghếch này của cô, thế nhưng hiện tại cô quản lý công ty, tính tình đơn thuần như vậy, lại rất dễ bị người đàn ông khác lừa.
Nếu như vừa rồi anh không ở bên cạnh cô, nói không chừng cô thật đã bị người đàn ông kia lừa gạt rồi.
Thế là, Phạm Nhật Minh cảm nhận được nguy cơ trước đó chưa từng có, anh đùa giỡn với cô nữa, nhìn Nguyễn Khánh Linh, người đàn ông nghiêm mặt nói: “Mục đích của người đàn ông kia không thuần khiết, sở dĩ anh ta nói chuyện hợp tác với em, là muốn cho em thả lỏng cảnh giác, biết không?”
“Cho nên nghe được anh nói em mang thai, anh ta lập tức rời đi.”
“…Hóa ra là như vậy… Thế nhưng nhìn dáng vẻ của anh ta cũng không như vậy mà…”
Vẻ mặt Nguyễn Khánh Linh càng thêm kinh ngạc, người đàn ông kia, dáng vẻ đoan chính, không giống như là loại đàn ông xấu xa không có ý tốt nha…
Nghe vậy, Phạm Nhật Minh âm thầm thở dài.
Cô bé kia thật sự là quá dễ dàng bị người lừa gạt rồi.
Anh ôm cô vào trong ngực, kiên trì nói: “Sau này thì em sẽ biết, người đàn ông bề ngoài lớn lên càng là lịch sự sạch sẽ, tâm tư càng nhiều, cho nên, lần sau nếu như gặp được loại người đàn ông này thì tránh xa một chút biết không?”
Những gì Phạm Nhật Minh nói, cho tới bây giờ Nguyễn Khánh Linh cũng chưa từng nghi ngờ.
Cô rất nghe lời gật đầu, thế nhưng lại nghĩ đến mới vừa rồi lãng phí nhiều miệng lưỡi như vậy cùng người đàn ông kia, còn thiệt cho cô kích động như vậy, cho rằng lập tức nhờ vào mình làm thành cuộc làm ăn đầu tiên, kết quả, cứ như vậy thất bại…
“Đàn ông đều không phải thứ tốt!”
Nguyễn Khánh Linh mở miệng, còn nắm tay thành quả đấm, có vẻ lòng đầy căm phẫn.
Không chỉ là người đàn ông xa là vừa rồi kia, còn có Tưởng Vinh Hoa trong công ty cũng vậy, lớn lên người ra hình ra dáng, sau lưng chỉ biết ngáng chân cô!
Kết quả là cô đột nhiên nói câu này.
Nhưng mà, Phạm Nhật Minh nghe lại luôn cảm thấy có chút không được tự nhiên.
Anh nói lời này mục đích đúng là muốn cho Nguyễn Khánh Linh có thể cảnh giác người đàn ông khác, cho nên anh mới có ý nghĩ cũng có thể lý giải như vậy, thế nhưng cô nói những lời này chẳng phải là mắng gộp cả anh vào à?
Nhưng mà tự mình nói ra cũng không có khả năng thu hồi lại.
Phạm Nhật Minh ho nhẹ hai tiếng, lại nói về đề tài khác.
Hình thức tiệc tối từ thiện lần này chủ yếu là đấu giá.
Cách thời gian đấu giá còn một lúc lâu, Phạm Nhật Minh lo Nguyễn Khánh Linh đứng lâu sẽ mệt, thế là mang theo cô đi tới chỗ ghế quý khách mà người phụ trách đã chuẩn bị.
Hai người ngồi nghỉ ngơi, chờ hội đấu giá bắt đầu.
Cuối cùng Nguyễn Khánh Linh cũng không còn luôn né tránh anh giống mấy ngày hôm trước, cô rất thuận theo mà tựa ở trong ngực của anh, túm góc áo vest anh mà nghịch.