Chương
“Vâng.”
Ngày hôm sau, Phạm Nhật Minh vẫn chở Nguyễn Khánh Linh đến công ty như mọi ngày.
Sau giờ tan làm anh có một cuộc họp quan trọng vì vậy anh không thể đón cô ấy về.
Ban đầu, Phạm Nhật Minh muốn phái người đến đón Nguyễn Khánh Linh nhưng lại bị Nguyễn Khánh Linh từ chối. Bởi vì cô cảm thấy rất phiền toái nên cô quyết định tự đón xe về nhà.
Phạm Nhật Minh im lặng không nói gì chỉ nói hẹn gặp nhau vào buổi tối sau đó hai người rời đi.
Cả ngày hôm nay Nguyễn Khánh Linh đã ở cùng với Amber làm việc ở công ty. Chủ yếu hôm nay là ngày đầu tiên hợp tác với Tập đoàn nhà họ Phạm, có rất nhiều điều cần Tổng Giám Đốc Phạm bị kĩ lưỡng cho nên Nguyễn Khánh Linh rất cần sự giúp đỡ của Amber.
Trong vô thức, cả hai đã bận rộn hết một ngày.
Tới giờ tan làm, Nguyễn Khánh Linh vẫn còn đang chăm chú nhìn vào máy tính để xem tài liệu của Tập đoàn nhà họ Phạm.
Lúc này, Amber nhìn vào đồng hồ sau đó lại nhìn vào cửa văn phòng.
Không có chút động tĩnh.
Một lát sau cũng không có ai bước vào.
Amber không khỏi tò mò.
Những ngày trước Phạm Nhật Minh luôn đến đón Nguyễn Khánh Linh đúng giờ. Vậy mà hôm nay làm thế nào đã hơn mười phút rồi mà vẫn chưa thấy anh đâu?
Vì vậy, anh ta hỏi, ” Hôm nay, Tổng Giám Đốc Phạm không đón cô sao?”
Nghe được Amber hỏi cô, Nguyễn Khánh Linh nhìn anh ta và mỉm cười gật đầu: “Vâng, công ty của anh đang có một buổi họp nào đó.”
“Vậy cô về bằng gì?”
Amber lại hỏi tiếp.
” Đón xe về, trước kia tôi cũng đã từng đón taxi về, sau đó thì…” Đang nói giữa chừng thì Nguyễn Khánh Linh cảm thấy rằng có một số Tổng Giám Đốc Phạm không tốt cho lắm nên cô đã kịp thời im miệng.
Lúc này, cô cũng đã đọc xong tài liệu, nhìn lại đồng hồ thì phát hiện đã quá giờ tan làm tận mười phút.
Nguyễn Khánh Linh nghĩ rằng chắc Amber có Tổng Giám Đốc Phạm muốn bàn bạc với Phạm Nhật Minh nên mới hỏi cô như vậy., vì vậy tôi sẽ hỏi theo cách này.
Vì thế cô cười: ” Anh coi xem trí nhớ của tôi này bận rộn đến nỗi quên cả thời gian, anh có thể tan làm rồi.”
Tuy nhiên, Amber đã không rời đi ngay lập tức. Anh nhìn Giám Đốc Nguyễn Xiaoxi và hỏi lại. ” Giám Đốc Nguyễn, khi nào bạn đi? Bạn có muốn tôi gửi cho bạn không?”
Tuy nhiên, Amber vẫn chưa rời đi, cũng là lòng tốt bụng. Anh thấy bụng của Nguyễn Khánh Linh bụng đã to. Anh nghĩ thầm trong bụng, nếu để một người phụ nữ đang mang thai tự đón xe về một mình thì điều đó hết sức nguy hiểm hơn nữa lỡ như xúi quẩy không có chiếc xe nào tới đón thì cô sẽ phải chờ xe tới tối muộn mất.
Nếu trời tối……
Amber nhìn vào khuôn mặt nhu mì của Nguyễn Khánh Linh và trong lòng lại càng không yên tâm.
Nguyễn Khánh Linh cũng không hề nghĩ tới là Amber muốn đưa cô về
Cô từ chối anh theo bản năng của mình: ” Không cần phải lo cho tôi đâu, tôi sẽ nhanh chóng đọc xong tư liệu và anh hãy đi về trước đi”