Chương
“Tôi không hiểu anh đang nói gì! Anh tìm nhầm người rồi!”
Nguyễn Khánh Linh la hét cầu cứu, cô cố gắng giải thích cho người đàn ông đó nghe, nhưng người đàn ông đó căn bản không nghe nói, anh ta cười nham hiểm: ” Nhầm người sao? Ồ? Tao đột nhiên lại thay đổi suy nghĩ của mình, mày đã sai người cưỡng hiếp người phụ nữ của tao thì tao cũng phải đáp trả lại mày! Và mày phải trả giá bằng những nhát dao của tao! ”
“Á.”
Ngay lúc này Nguyễn Khánh Linh sợ đến tím tái mặt mày, người đàn ông phía sau bất ngờ hét lên trong thảm thiết. Cô dùng sức còn lại của mình dựt cổ áo ra khỏi tay người đàn ông rồi lảo đảo tiến về phía trước. Cô từng bước lảo đảo và rồi không thể đứng vững được nữa cô ngã khụy xuống.
Cô sợ hãi quay người lại thì đã thấy Amber xuất hiện sau cô từ khi nào.
Cô nhìn lấy cơ thể của anh phỏng chừng người đàn ông vừa rồi vóc dáng thấp bé hơn.
Hiển nhiên người đàn ông kia cũng không thể ngờ rằng Amber sẽ xuất hiện vào lúc này.
Khuôn mặt hắn bắt đầu biến sắc trở nên hoảng loạn nhưng lại nghĩ về những nỗi đau mà mình đã trải qua hắn liền chấn tỉnh lại. hắn nắm chặt con dao gọt trái cây trong tay chĩa mũi dao về phía Amber chạy lại quơ dao loạn xạ.
Hắn mắng mỏ oán hận: ” Mày đừng có nhiều Tổng Giám Đốc Phạm mà xía vào Tổng Giám Đốc Phạm của tao! Nếu không tao sẽ chém hết cả hai tụi mày!”
Nhưng Amber không hề sợ hãi, gương mặt anh không hề biến sắc và rồi lại tỏ ra gương mặt và nụ cười chế giễu: “Chỉ một mình mày?”
“……Chết hết đi”
Phó trưởng phòng bị đã kích thêm, ánh mắt hắn tóe lên tia lửa hận thù, hắn cầm dao quơ tứ tung chạy về phía Amber.
Nguyễn Khánh Linh lấy tay che miệng khi nhìn thấy cảnh tượng hãi hùng đó. Cô sợ hãi đến ngạt thở, đôi mắt cô đỏ ửng và trong lòng lo lắng cho Amber.
Anh ta nhất định không được xảy ra Tổng Giám Đốc Phạm gì!
Mặc dù Amber không có kiến thức về tự vệ nhưng anh ta thường có những sở thích về đấm bốc, cộng thêm với khoảnh khắc mà Phó trưởng phòng chĩa dao xông thẳng tới anh. Lưỡi dao không thể chạm tới Amber, anh lập tức đổi thế vật ngã hắn xuống đất.
Hắn ngã xuống đất lại còn đè lên bàn tay đã bị chặt đứt ngón.
Hắn hét lên trong đau đớn.
Thấy vậy, Amber không hề chủ quan cũng không khiêu chiến hắn làm gì. Dù gì thì trong tay hắn cũng có dao, cách đó không xa thì Nguyễn Khánh Linh đang vô cùng sợ hãi nên anh quyết định dìu cô rời đi.
Sau đó, Amber nhanh chóng bước qua người Phó trưởng phòng đang gào thét trong đau khổ, anh dìu Nguyễn Khánh Linh lên xe và rời đi.
Ngay sau đó, Phó trưởng phòng hét lớn bỏ lại phía sau, ” Nguyễn Khánh Linh! Tao sẽ không bỏ qua cho mày đâu! Mày hãy đợi đi!”