Chương
Nguyễn Khánh Linh bận rộn rất lâu, đứng trước chuyện Tưởng Vinh Hoa bị đưa đi lại phải tổ chức cuộc hội nghị khẩn cấp và động viên các nhân viên rất vất vả mới trở về phòng làm việc của mình.
Lúc này cô không có tâm trạng để xử lý công việc gì nữa, trong đầu vẫn luôn nhớ lại cảnh Tưởng Vinh Hoa bị bắt đi.
Dường như trong nháy mắt Nguyễn Khánh Linh nghĩ đến Vân Nhã Phương.
Sỡ dĩ cô ta tố cáo chuyện Tưởng Vinh Hoa, chắc chắn là vì Phạm Nhật Minh, nếu không thì đang yên lành sao cô ta lại ngu ngốc đến mức phá hủy tương lai của mình.
Bây giờ Nguyễn Khánh Linh vừa vui vừa buồn.
Tưởng Vinh Hoa bị bắt đi thì có nghĩa là cái gai trong lòng cô rốt cuộc cũng bị nhổ ra, muốn nói cô không hề vui thì chắc chắn là là không thể nào. Tất nhiên đây đều là công lao của Phạm Nhật Minh.
Từ điểm này cho thấy Nguyễn Khánh Linh rất là sùng bái chồng của mình.
Anh đã không tham gia vào công việc của công ty DR, cũng không tự mình ra tay hay thậm chí là mấp máy môi thì đã đánh cho Tưởng Vinh Hoa ngã ngựa mà chết, đoán chừng có lẽ ông ta phải ngồi tù cho đến hết đời này.
Nhưng mà Nguyễn Khánh Linh cũng lo lắng cho Phạm Nhật Minh.
Dù sao thì Vân Nhã Phương này làm việc nhanh như vậy vì cái gì mà cô ta lại tập trung tinh thần và kiên quyết đi theo Phạm Nhật Minh như vậy? Chắc chắn người đàn ông kia đã cho cô ta lợi ích nào đó.
Nhưng mà là lợi ích gì chứ?
Cô rất tò mò.
Vân Nhã Phương đơn giản chỉ muốn Phạm Nhật Minh và tiền của anh nữa.
Dù cho bất kỳ loại nào, Phạm Khánh Linh đều không vui vẻ.
Hơn nữa, ánh mắt của Vân Nhã Phương nhìn cô lúc vừa rồi cứ như đang tuyên thệ cái gì đó.
Mặc dù trong lòng Nguyễn Khánh Linh rất khinh thường, nhưng mà cũng không thể không ghen với những sự đào hoa này của Phạm Nhật Minh.
Nguyễn Khánh Linh do dự một lúc lâu và cuối cùng vẫn gọi điện thoại cho Phạm Nhật Minh.
“Chồng à.”
Giọng nói mềm mại của phụ nữ lọt vào tai anh, ngay sai đó tâm trạng của Phạm Nhật Minh cũng tốt hơn nhiều.
Anh dừng chiếc bút máy trong tay lại: “Ừm?”
“Trước tiên em muốn nói chuyện này với anh.”
Nguyễn Khánh Linh nói chuyện quanh co nhưng không hỏi thẳng, nếu không thì chẳng phải thể hiện là cô quá hẹp hòi sao.
“Em nói đi.”
Phạm Nhật Minh vẫn luôn cực kỳ kiên nhẫn với Nguyễn Khánh Linh.
“Hôm nay, Tưởng Vinh Hoa đã bị cảnh sát bắt đi.”
“Nhanh như vậy?”
Con ngươi của Phạm Nhật Minh nheo lại, rồi hỏi.
“Đúng vậy, Vân Nhã Phương đã tố cáo ông ta.”
“Ừm.”
Chuyện này cô nhóc đã biết từ sớm nên không cần thiết phải hỏi lại anh vì vậy Phạm Nhật Minh rất tò mò rằng tại sao cô lại gọi điện cho anh trong khi cô rất bận rộn?