Chương
Phạm Nhật Minh ở lại với cô một lúc, sau đó hôn lên trán cô một cái rồi đứng dậy rời đi.
Anh quay trở lại địa điểm chụp ảnh thêm một lần nữa.
Phạm Nhật Minh bước xuống xe, lúc này anh đã tỉnh táo lại, nhưng khí thế trên người càng nặng nề hơn so với lúc vừa mới rời đi khiến người ta khó lòng mà phỏng đoán được.
Mặc dù như thế, vẫn không ngăn nổi khí chất cao quý toát ra trên cơ thể người đàn ông trưởng thành.
Những người vô tội vốn cũng hơi tức giận bởi vì phải chờ đợi lâu.
Tất cả mọi người đều nhao nhao lên án kẻ đã đẩy Nguyễn Khánh Linh rơi xuống nước. Nếu không phải là do người kia ném đá giấu tay thì sao bọn họ có thể lâm vào tình cảnh này chứ?
Hơn nữa, chuyện này nói lớn thì không lớn nhưng nói nhỏ thì lại không nhỏ. Nếu bọn họ thật sự làm lớn chuyện này thì hành động ác độc này sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến hình tượng công ty. Bất kỳ ai ở đây cũng không muốn công ty của mình bị liên lụy.
Sau khi trông thấy sự xuất hiện của Phạm Nhật Minh, mọi người đều ngừng bàn tán, hai mắt không khỏi sáng lên.
Người đàn ông này cũng quá đẹp trai, bọn họ vừa rồi không thấy rõ. Lúc này, người đàn ông đã đổi một bộ quần áo khô ráo,khí chất kia thực sự rất anh tuấn lạnh lùng!
Đôi mắt của những người phụ nữ nhao nhao tỏa sáng lấp lánh.
Khuôn mặt của người phát ngôn của Dasha cũng đã lộ ra vẻ xám xịt như tro tàn.
Phạm Nhật Minh chỉ nhìn thoáng qua đám người một chút, tuy ánh mắt hững hờ nhưng lại mang theo sự nguy hiểm khiến lòng người run sợ.
Anh gọi Trung Huy và Tuấn Khải đến để hỏi han tình hình.
Trước đó, Trung Huy và Tuấn Khải đã chia nhau điều tra sự việc hôm nay và ghi chép cẩn thận.
Thật ra, có người tận mắt trông thấy toàn bộ quá trình nhưng lại sợ đắc tội với người khác cho nên không dám nói, cố tình nói sai sự thật, nhưng cũng có người càng che giấu càng lộ.
Những câu trả lời thật thật giả giả cũng sẽ có đầy kẽ hở trong sự dối trá, chỉ cần một cuộc thử nghiệm nhỏ thì đã có thể thu được kết quả.
Thủ phạm chính là người phát ngôn của công ty Dasha.
Chờ đến khi Trung Huy báo cáo tình hình xong thì khuôn mặt tuấn tú của Phạm Nhật Minh cũng không có bất kỳ một biểu cảm nào, không nhìn ra được vẻ tức giận hay vui mừng.
Sau một lúc im lặng, giọng nói lạnh lùng của Phạm Nhật Minh cất lên: “Gọi người phụ nữ kia đến đây và giữ lại giám đốc của Dasha và DR, còn những người khác thì giải tán đi.”
Trung Huy gật đầu, căn dặn bảo vệ đi làm việc.
Người của Phạm Nhật Minh đều được huấn luyện vô cùng bài bản. Sau khi nhận được mệnh lệnh của anh thì bọn họ đã nhanh chóng đã giải tán được đám đông kia.
Người phát ngôn công ty Dasha cố gắng giả vờ bình tĩnh, lời nói dối của cô ta vừa rồi không hề có kẽ hở nào, không thể bị phát hiện được, ừm, không thể nào.
Nhưng khi bắt gặp khuôn mặt lạnh lùng của Phạm Nhật Minh, cô ta lại có cảm giác như dao đang kề cổ, đầu có thể rơi xuống bất cứ lúc nào.
Nhân viên DR nhìn nhân viên Dasha một cách đầy phẫn nộ, vậy mà bọn họ lại hãm hại tổng giám đốc của mình!
Ngày thường, Nguyễn Khánh Linh đều cư xử rất rộng lượng và dịu dàng đối với bọn họ.
Cô vốn không hề có chút mảy may kiêu ngạo nào, cuối cùng cô lại vô duyên vô cớ bị hãm hại như thế. Đợi sau khi manh mối của sự việc này được điều tra, bọn họ sẽ tìm cách trả thù cho tổng giám đốc của mình.