Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

chương 1735

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

“Hả? Ông nội cũng nghi ngờ Hà Thanh ngoại tình?”

Nguyễn Khánh Linh kinh ngạc nói.

Phạm Nhật Minh gật đầu: “Là Phạm Hoàng Anh, cậu ta cho ông nội xem một vài tấm ảnh, đêm trước khi Hà Thanh và cậu ta kết hôn, từng thuê phòng với một người đàn ông, còn có những bức ảnh chụp không đứng đắn của hai người.”

“Khi ông nội biết chuyện, lập tức hỏi Hà Thanh, sau này nghe cô ta giải thích, nói rằng uống say bị cưỡng ép, đã cắt đứt liên lạc với người kia rồi, ông nội không tiếp tục truy cứu nữa. Mặc dù huyết thống nhà họ Phạm khan hiếm nhưng ông vẫn không cho phép một chút nhân tố nào, nên ông nội đã mời đội chuyên gia đến chọc ối cho Hà Thanh mà vẫn đảm bảo rằng thai nhi của cô ta ổn định.”

“Bây giờ có kết quả rồi, đứa con trong bụng của Hà Thanh đúng thật là của Phạm Hoàng Anh.”

Thật ra, nếu theo thủ đoạn mạnh mẽ của ông cụ Phạm trước đây, trong mắt ông không thể chứa nổi dù chỉ một hạt cát, khi biết Hà Thanh đã từng bừa bãi trước hôn nhân, cho dù cô ta là con gái của một chiến hữu năm xưa, ông ấy cũng sẽ không nể mặt, có lẽ ông ấy sẽ trực tiếp đuổi Hà Thanh ra khỏi nhà họ Phạm.

Nhưng bây giờ, kể từ lần trước ông cụ Phạm giao quyền cho Phạm Nhật Minh, anh biết suy nghĩ của ông cụ Phạm đã thay đổi rất nhiều, ông nhớ tới thân thế đáng thương của Hà Thanh là một mặt, muốn an nhàn hưởng thụ tuổi già là mặt khác.

Chỉ cần đứa bé là của Phạm Hoàng Anh, thì nó vẫn là cháu trai của ông cụ.

Ông cụ Phạm đang nghĩ tới tương lai không xa, ông có thể ôm hai đứa cháu trai mập mạp cùng một lúc, những chuyện khác, nên buông xuống thì cứ buông xuống, cũng không suy nghĩ đắn đo nhiều nữa.

Sau khi nghe lời Phạm Nhật Minh nói, Nguyễn Khánh Linh mất vài phút để tiêu hóa thông tin.

Cô đang có chút giật mình, ai nghĩ được rằng chỉ trong hai ngày ngắn ngủi đã xảy ra bao nhiêu chuyện.

Tuy nhiên, Nguyễn Khánh Linh vẫn có một số cảm giác không thể nói lên lời với việc Hà Thanh chọc ối, vừa giống như đồng tình, vừa giống như thương tiếc.

Bây giờ nhìn lại, khi cô vừa nhìn thấy Hà Thanh, cô ta đang mặc một chiếc váy voan màu trắng như hoa lê, khí chất thanh tao, khuôn mặt đoan trang và dịu dàng.

Còn nhớ lúc đó cô còn đề phòng Hà Thanh, lo lắng cô ta sẽ cướp mất Phạm Nhật Minh.

Quả thật, Hà Thanh lúc đó vốn có tư cách để khiến Nguyễn Khánh Linh lo lắng, nhưng giờ phút này, cô ta từ một tiểu thư nhà giàu trở thành một người đáng thương mang thai như bây giờ, còn bị ép chọc ối.

“Ôi.” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Nguyễn Khánh Linh tự nghĩ như vậy, không nhịn được thở dài, cô dựa trong vòng tay của người đàn ông, lơ đãng nắm chặt lấy lòng bàn tay anh.

Nghe thấy âm thanh này, Phạm Nhật Minh không nhìn ra được cô đang nghĩ gì.

Anh không nói gì cả, chỉ đành bất lực cong môi lên, anh nghĩ, người vợ bé bỏng của anh còn không biết chăm sóc bản thân mà lại luôn lo lắng cho người khác, năng lượng của cả cơ thể đều sử dụng ở nơi khác, chắc có bao nhiêu là đặt trên người anh.

Tuy nhiên, chính một người phụ nữ cứng đầu và ngốc nghếch như vậy mới khiến anh muốn dừng mà không được.

Phạm Nhật Minh nắm lấy bàn tay nhỏ bé của người phụ nữ, dùng sức hôn thật mạnh, lại ôm cả người cô vào vòng tay anh, lồng ngực cảm thấy tràn đầy.

Bữa cơm chuẩn bị bắt đầu, hai người Phạm Hoàng Anh đã trở lại, ông cụ Phạm ngồi ở ghế đầu, Phạm Nhật Minh nghe điện thoại xong liền trở lại, ngồi xuống bên cạnh Nguyễn Khánh Linh.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio