Chương
Đúng lúc này thì đồ ăn cũng lên gần đủ rồi. Hai vợ chồng Trần Hữu Nghị thấy tình hình không ổn lắm, vội vã chen ngang Nguyễn Khánh Linh và Hoắc Thiên Danh, nói: “Được rồi được rồi, đồ ăn lên đủ rồi, mọi người mau ăn cơm thôi.”
Lúc này Nguyễn Khánh Linh mới không nói chuyện với Hoắc Thiên Danh nữa, cô cúi đầu tập trung ăn cơm.
Bấy giờ Trần Hữu Nghị với Lăng Huyền mới thở phào nhẹ nhõm. Hai người nhìn Phạm Nhật Minh, thấy sắc mặt anh đã tốt hơn chút chút thì âm thầm than thở, mong Nguyễn Khánh Linh đừng nói chuyện với Hoắc Thiên Danh nữa, cô không thấy Phạm Nhật Minh sắp tức đến xì khói rồi hay sao?
Cũng may, sự kỳ vọng của hai người đã thành công, Nguyễn Khánh Linh cũng không nói chuyện không ngừng với Hoắc Thiên Danh như lúc mới bắt đầu nữa, hai người chỉ thỉnh thoảng nói vài ba câu, phần lớn thời gian, ngược lại vẫn là Phạm Nhật Minh nói chuyện với Hoắc Thiên Danh.
Chủ yếu là sau đó không lâu, Phạm Nhật Minh và Hoắc Thiên Danh cũng có một chuyện hợp tác liên quan tới phương diện điện ảnh và truyền hình cần phải bàn bạc, cho nên hai người trò chuyện sẽ tương đối nhiều hơn một chút.
Cuối cùng, chờ đến khi cuộc tán gẫu đã kha khá rồi, mấy người cũng chia ra ai về nhà nấy.
Mấy người Trần Hữu Nghị và Lăng Huyền đi trước, kế tiếp là Phạm Nhật Minh và Nguyễn Khánh Linh đi tiễn Hoắc Thiên Danh về.
Trước khi chia tay nhau, Hoắc Thiên Danh nhìn Phạm Nhật Minh một cái, anh ta lại quay đầu cười nói với Nguyễn Khánh Linh: “Khánh Linh à, lần sau vở kịch mới của tôi ra mắt, chúng ta có cơ hội lại nói chuyện tiếp nhé.”
Nguyễn Khánh Linh nghe xong, có chút được đối xử tốt mà lo sợ, cô liền vội vàng gật đầu, cũng cười đồng ý.
Phạm Nhật Minh nhìn hai người coi như bên cạnh mình không có ai, hơi thở của anh nặng nề hơn một chút, kìm nén sự tức giận xuống, lại đưa tay ôm Nguyễn Khánh Linh vào trong lòng mình, nhìn Hoắc Thiên Danh, trong mắt đã mang theo vài phần cảnh cáo.
Khóe miệng anh giật giật, mặt cười nhưng lòng không cười, nói: “Anh trai, trở về hãy nhớ thay tôi gửi lời chào hỏi với chị dâu nhé.”
Quả nhiên, Nguyễn Khánh Linh vừa nghe xong lời này, đã kinh ngạc nói: “Cái gì? Anh ấy đã kết hôn rồi sao?”
Thật ra cô hỏi lời này cũng chỉ xuất phát từ sự tò mò mà thôi, dù sao, đã hâm mộ Hoắc Thiên Danh một thời gian dài như vậy, cô hoàn toàn không biết trạng thái sinh hoạt riêng tư của anh ta, vốn tưởng rằng, một người đàn ông có tính cách thông suốt như Hoắc Thiên Danh vậy thì hẳn là loại người chính trực trong sạch, một thân một mình chứ.
Không ngờ rằng, vậy mà anh ta lại kết hôn rồi.
Chỉ có điều, Nguyễn Khánh Linh càng thêm tò mò, vợ của Hoắc Thiên Danh là ai.
Nhưng mà, dáng vẻ nhỏ bé này của cô lại bị Phạm Nhật Minh nhìn thấy, trong vô hình nhóm lên thêm một ngọn lửa cho anh.
Nếu như không phải Hoắc Thiên Danh đang ở đây, anh đã muốn dạy dỗ cô nhóc này cho thật tốt rồi.
Lúc này, đương nhiên Hoắc Thiên Danh đã nhận được ánh mắt đầy ý cảnh cáo của Phạm Nhật Minh.
Chỉ có điều, ý cười trên mặt anh ta lại càng đậm hơn một chút.
Hoắc Thiên Danh đã quen biết Phạm Nhật Minh nhiều năm rồi, làm sao lại không hiểu rõ đứa em họ của anh ta được? Nhìn bề ngoài có vẻ như không gì làm lay chuyển nổi, trên thực tế trong lòng lại âm u, huống chi, anh ta rất thích cô nhóc Khánh Linh này, chỉ có điều, phần nhiều hơn là kiểu tán thưởng của phụ huynh dành cho con em mình thông minh, chứ không liên quan đến tình cảm nam nữ.
Anh ta cũng không muốn vì chút chuyện nhỏ như vậy, đã phải gánh chịu sự đâm chọt “trả thù” âm thầm từ đứa em họ này của anh ta.