Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

chương 203

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

“…”

Những chàng trai vô duyên vô cớ bị trách mắng cảm thấy bất lực, ngại ngùng sờ mũi mình.

Bác sĩ trong phòng bệnh nhìn thấy Phạm Nhật Minh bế Nguyễn Khánh Linh vào, ánh mắt dịu dàng.

Bà ấy là một người phụ nữ trung niên, nhìn rất hòa nhã dễ gần.

Phạm Nhật Minh ngồi xuống, lúc này, bác sĩ hỏi: “Có chỗ nào không thoải mái sao?”

Thật ra Nguyễn Khánh Linh cảm thấy hơi ngại ngùng, bởi vì đây là lần đầu tiên cô đến bệnh viện vì bệnh này, hơn nữa… Lúc này Phạm Nhật Minh vẫn ôm cô, cô càng thấy xấu hổ, âm thầm chọc chọc Phạm Nhật Minh, ánh mắt ra hiệu cho anh đặt cô xuống.

Thế nhưng Phạm Nhật Minh không để ý đến ám hiệu của cô.

Anh thấy Nguyễn Khánh Linh không nói, biết cô cảm thấy ngại, thế là anh liền nói: “Cô ấy đến kỳ, đau bụng kinh.”

Nghe vậy, sắc mặt đang trắng bệch của Nguyễn Khánh Linh bỗng nhiên đỏ lên.

Người đàn ông này… Đúng là không biết xấu hổ! Làm thế này khiến cô thật lúng túng.

Thế nhưng Phạm Nhật Minh vẫn nhìn bác sĩ rất nghiêm túc, hỏi: “Đến kỳ kinh nguyệt bị đau bụng là chuyện bình thường sao?”

Trước đây anh chưa hề tiếp xúc với những việc này, đương nhiên không biết, thế nhưng thấy Nguyễn Khánh Linh đau đớn như vậy, anh nghĩ nếu như có thể chữa được, vậy thì cầm ít thuốc về, đến lần sau cô sẽ không đau như vậy nữa.

Bác sĩ nghe thấy câu hỏi của Phạm Nhật Minh thì hơi ngạc nhiên, nhưng lại lập tức nở nụ cười.

Thế là bà ấy kiên nhẫn hỏi Nguyễn Khánh Linh vài câu hỏi liên quan đến ăn uống của cô gần đây, lượng máu và chu kỳ bình thường của cô. Tuy rằng Nguyễn Khánh Linh vẫn ngại, thế nhưng cô đều trả lời hết.bg-ssp-{height:px}

Chỉ là, cả quá trình ấy, Phạm Nhật Minh ở bên cạnh đều nghe được hết, có những lúc anh còn hỏi lại vài câu.

Nếu như không phải nhìn thấy nét mặt nghiêm túc của anh, cô còn tưởng rằng anh đang cố ý đùa mình. Nhưng một người đàn ông lớn như anh muốn biết kỹ càng về chuyện chu kỳ của phụ nữ như vậy làm gì?

Nguyễn Khánh Linh không biết làm thế nào, nhưng lại ngại không muốn nói ngay trước mặt bác sĩ, chỉ cố gắng không để ý đến anh.

Những câu hỏi của bác sĩ cuối cùng cũng kết thúc, bà ấy cười an ủi Phạm Nhật Minh, nói: “Anh không cần lo lắng, vợ anh gặp phải hiện tượng bình thường. Một khi phụ nữ đến kỳ, ít hay nhiều đều sẽ bị đau bụng. Chút nữa tôi kê ít thuốc, về nhà anh cho cô ấy uống là được.”

Phạm Nhật Minh gật đầu, anh lại hỏi: “Những lần sau này cô ấy bị đau bụng kinh cũng có thể uống những loại thuốc đó sao?”

Lúc này, bác sĩ lại cười, vẻ mặt cũng ôn hòa hơn, bà ấy giải thích: “Thuốc đương nhiên cũng có tác dụng phụ, nếu có thể tránh thì vẫn nên tránh. Sau này nếu lại bị đau nữa thì đắp lên bụng một vật gì ấm là được.”

Phạm Nhật Minh nghe vậy, còn nghiêm túc ghi lại.

Lúc hai người định rời đi, bác sĩ nhìn đôi vợ chồng trẻ, không nhịn được mà nói với Nguyễn Khánh Linh: “Cô gái trẻ à, cô có người chồng tốt thật đấy, đàn ông bây giờ có rất ít người quan tâm đến vợ như vậy.”

“… Đúng ạ.”

Đột nhiên Nguyễn Khánh Linh không biết phải nói gì, chỉ đành cười ngượng ngùng đáp lại một tiếng.

“Được rồi, đi lấy thuốc đi, chúc hai người hạnh phúc!”

Thế là hai người Phạm Nhật Minh rời khỏi đó cùng lời chúc phúc của bác sĩ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio