Chương
Lúc chị Thanh nghe thấy cái tên Nguyễn Khánh Linh thì trong lòng lộp bộp một tiếng, bỗng nhiên cô ta hơi bất an, người đàn ông này sẽ không cướp người của cô ta đấy chứ?
Nhưng chị Thanh cũng không dám nói dối, chỉ lắc đầu nói: “Không phải, cô ấy chỉ là người đến giúp em một buổi thôi. Cậu Phạm, quen cô ấy sao?”
Cô ta thăm dò hỏi, thầm nghĩ, có lẽ hai người này chỉ quen biết thôi nhỉ.
Cuối cùng Phạm Nhật Minh cũng nhìn cô ta, lúc chị Thanh chạm mắt với người đàn ông này thì không khỏi thổn thức.
Con ngươi của anh hơi xám, lộ ra tia sắc lạnh, làm người ta tê buốt cả da đầu.
“Ừm, cô ấy là người của tôi.”
Nói xong, Phạm Nhật Minh rời đi.
Để lại một mình chị Thanh im lặng đứng tại chỗ tiêu hóa ý tứ trong lời nói của anh.
Nguyễn Khánh Linh là người của Phạm Nhật Minh?
Ý gì vậy? Là người của anh hay là nhân viên trong công ty anh?
Hai ý này hoàn toàn khác nhau đấy.
Chị Thanh thực sự khóc không ra nước mắt, nhưng cho dù là ý nào đi nữa thì cô ta cũng đã hiểu được ý mà Phạm Nhật Minh nói rồi.
Nguyễn Khánh Linh là người của anh, cô ta đừng có mà để ý tới.
Mặc dù chị Thanh không tình nguyện lắm, nhưng lại không có sức mạnh và lòng tin để đối đầu với tập đoàn nhà họ Phàm và Phạm Nhật Minh, cũng chỉ có thể nghe theo lời dặn của anh.
Lúc Nguyễn Khánh Linh thay đồ xong đi ra thì thấy thái độ của chị Thanh rõ ràng không vui vẻ như vừa nãy nữa, thậm chí có hơi buồn bã.
Cô cảm thấy tò mò, không kiềm được mà quan tâm hỏi: “Chị sao vậy? Có phải vừa rồi catwalk xảy ra vấn đề gì không?”bg-ssp-{height:px}
Cô sợ là tại mình nên chị Thanh mới không vui.
Nghe thế thì chị Thanh cười, cô ta vỗ vai Nguyễn Khánh Linh nói: “Không phải, buổi catwalk hôm nay may mà có cô giúp, kết thúc rất thành công.”
“Tôi phải đi xử lý chút chuyện trước đã, chắc là cô vẫn nhớ đường ra nhỉ? Hồ Phi đang đợi cô ở phòng chụp ảnh bên cạnh.”
“Ừm. Được.”
Nguyễn Khánh Linh đáp lại, đồng thời cô cũng yên tâm, chỉ cần đừng vì cô mà xảy ra rắc rối gì là được.
“Tôi phải cảm ơn cô lần nữa, tôi sẽ chuyển cát xê catwalk hôm nay của cô cho Hồ Phi, để anh ấy chuyển vào tài khoản của cô. Vậy tôi đi trước nhé.”
Nói xong, chị Thanh rời đi.
Nguyễn Khánh Linh nhìn bóng lưng cô ta, vẫn có cảm giác cô ta có hơi không vui, nhưng cụ thể vì sao lại không vui thì Nguyễn Khánh Linh hoàn toàn mù tịt.
Nhưng mà, cô vẫn cảm thấy hôm nay có thật nhiều điều bất ngờ.
Có được một khoản thu nhập thêm, hơn nữa, còn trải nghiệm được cảm giác catwalk của người mẫu.
Mặc dù cuối cùng xảy ra một chút sự cố nhỏ nhưng Nguyễn Khánh Linh vẫn cảm thấy rất thú vị.
Nguyễn Khánh Linh quay lại quãng đường lúc chị Thanh dẫn cô vào đây để đi ra ngoài.
Nhưng lúc cô đi qua một đoạn đường thì đột nhiên nhìn thấy một bóng người lướt qua lối vào của lối đi.