Chương
Khi cô ta nhìn thấy rõ ràng trong hình là một cô gái thì ồ lên một tiếng.
Lúc này, bạn thân của Chu Nhật Thảo ngồi đối diện, nghi ngờ hỏi: “Nhật Thảo, có chuyện gì vậy?”
Chu Nhật Thảo lại mang những tấm hình khác ra phóng to lên, sau đó thì ngay lập tức đã xác định được thân phận của cô gái kia. Cô ta vừa hiếu kỳ vừa buồn cười, chỉ đơn giản là trực tiếp đưa điện thoại cho bạn thân xem: “Nhìn này, đây là bức ảnh của cô người mẫu kia gửi cho tôi.”
Khi người bạn thân nhìn thấy tấm hình cũng không nhịn được mà tỏ rõ vẻ kinh ngạc, người bạn ngẩng đầu lên nhìn Chu Nhật Thảo lần nữa, ai ngờ được người đang đối diện với cô gái xinh đẹp trong tấm hình kia tâm trạng lại đang vô cùng vui vẻ.
“Tiếp tục xem đi.”
Chu Nhật Thảo cười nói.
Người bạn thân bị thái độ của cô ta làm cho có cảm giác giống như lọt vào sương mù, không thể đoán ra thêm điều gì.
Xem xong vài bức ảnh, người bạn thân nhịn không được, nhíu mày hỏi: “Đây không phải là chồng cậu với cô gái khác sao? Ảnh này được chụp bao giờ vậy? Cậu không lo lắng chút nào sao?”
Nghe vậy, Chu Nhật Thảo lấy lại điện thoại từ tay của bạn thân, vẻ mặt bình tĩnh, nhàn nhạt nói: “Chồng của tôi như nào, chỉ có tôi mới hiểu.”
Thành thật mà nói, cô ta không quan lắm đến hành động thân mật của hai người mà cô ta quan tâm đến cô gái ở trong tấm hình hơn.
Nghe những lời của Chu Nhật Thảo nói, bạn thân không nhịn được mà hỏi tiếp: “Cậu biết cô gái trong tấm hình này sao?”
Lúc này chỉ thấy Chu Nhật Thảo gật đầu, ánh mắt lóe lên một chút đắc ý cùng những ý nghĩ sâu xa.bg-ssp-{height:px}
Nguyễn Khánh Linh, người này nằm trong vòng bạn bè của cô ta, tên tuổi như sấm bên tai, vô cùng được chú ý.
Là vợ của Hách Huy Hoàng, làm sao Chu Nhật Thảo có thể không biết Nguyễn Khánh Linh, hơn nữa cô ta cũng có cơ hội được gặp qua Nguyễn Khánh Linh rồi. Lúc đó cô ta mới hiểu ra vì sao Phạm Nhật Minh luôn luôn đối xử với mọi người một cách lạnh lùng như vậy nhưng lại chiều chuộng cô vợ bé bỏng của mình hết mức như thế.
Nguyễn Khánh Linh lớn lên xinh đẹp như vậy, khi cô mỉm cười hay cho dù bất cứ hành động nào của cô, thậm chí là cả giọng nói, ngữ điệu đều vô cùng dịu dàng thục nữ. Trên đời này làm gì có người đàn ông nào không rung động trước cô, không sinh lòng muốn bảo vệ cô chứ?
Thực ra, đừng nói đến việc Chu Nhật Thảo hiểu rất rõ Hách Huy Hoàng, cho dù là Chu Nhật Thảo không biết, thì việc Phạm Nhật Minh chiều chuộng Nguyễn Khánh Linh, luôn hết mực bảo vệ cô như vậy, làm sao Hách Huy Hoàng có thể dám cướp người của Phạm Nhật Minh chứ?
Tuy nhiên, vì tấm hình này đã được gửi cho Chu Nhật Thảo, điều đó có nghĩa là trong công ty chắc chắn có người có ý đồ xấu xa muốn hãm hại Nguyễn Khánh Linh.
Chu Nhật Thảo nghĩ đến đây thì lập tức âm thầm để ý, vào buổi tối, sau khi Hách Huy Hoàng đã tan làm, cô ta muốn nói cho anh ta biết về chuyện này, cô gái nhỏ Nguyễn Khánh Linh kia bị người khác hại mà cũng không biết.
Đêm đã khuya, Hách Huy Hoàng đang xử lý một số chuyện còn tồn đọng trong công ty, qua bữa tối rồi anh ta mới về đến nhà.
Người giúp việc nhận lấy áo khoác của anh ta, anh ta vô thức nhìn lên phòng ngủ ở trên tầng hỏi vọng lên: “Vợ đã ăn cơm chưa?”
“Em ăn rồi, em vừa mới tắm xong.”
Nghe vợ mình nói vậy, trên mặt của Hách Huy Hoàng bỗng nhiên nở một nụ cười, anh ta lập tức đi nhanh lên tầng.