Chương
Phạm Nhật Minh cười, giọng nói bắt đầu dịu dàng: “Có phải em đang suy nghĩ về anh không?”
Bên tai Nguyễn Khánh Linh ửng đỏ, không để ý tới anh.
Phạm Nhật Minh cũng không ngại, anh cúi đầu xuống, vừa vặn tựa vào bả vai của người phụ nữ, giọng nói có chút lười biếng: “Đang làm gì vậy?”
Bởi vì anh đến gần, thêm động tác của anh khiến tai Nguyễn Khánh Linh cảng thêm đỏ.
Nhưng mà trong lòng cô không có cảm giác cự tuyệt nào, thậm chí nơi lồng ngực còn tê tê dại dại, cảm giác rất kỳ lạ.
“Cháo rau cải.”
Cô mới khỏi bệnh nặng, muốn nấu món gì đó thanh đạm cho bản thân.
Nguyễn Khánh Linh như đang nghĩ đến điều gì đó, nói thêm: “Em chỉ làm cho em thôi, anh ăn tối chưa?”
Nào ngờ Phạm Nhật Minh lắc đầu, anh có vẻ khó chịu, nhéo dái tai cô một cái.
“Vậy anh ăn cái gì đây?”
Nguyễn Khánh Linh rất nhạy cảm, anh nhéo dái tai cô, cô đều vô thức muốn tránh ra, đến bây giờ cô vẫn không tiếp nhận nỗi động tác thân mật của hai người.
Cô ho khan vài tiếng, che đi vẻ không tự nhiên của mình.
“Vậy em làm thêm một phần.”
“Chờ em làm xong, chắc anh đói muốn xỉu rồi.” Người đàn ông bất mãn.
“Vậy em làm cái khác cho anh nha?” Nguyễn Khánh Linh lại hỏi.
“Không được, anh muốn ăn giống em.”
Nói tới đây, thật ra thì Nguyễn Khánh Linh lại bắt đầu muốn mắng chửi người.
Hành động này của Phạm Nhật Minh không phải là đang cố ý làm khó cô hay sao? Ban đầu Nguyễn Khánh Linh còn tưởng rằng sẽ chỉ có một mình cô ăn cơm tối, cho nên cô cũng chỉ chuẩn bị một lượng cháo vừa đủ cho một người. Thế nhưng cũng không hiểu sao lại dư ra nhiều đến thế? Huống chi, dựa theo khẩu phần ăn của Phạm Nhật Minh, chỉ có một chút cháo như thế này, căn bản là không đủ để cho anh lót dạ.
Ngay lúc Nguyễn Khánh Linh vẫn còn đang oán thầm trong lòng, thì bên tai cô đột nhiên xuất hiện một làn hơi nóng, khiến cô cảm thấy cả người cô bắt đầu trở nên ngứa ngáy.
Phạm Nhật Minh lên tiếng ở bên tai của Nguyễn Khánh Linh. Hơn nữa, trong giọng nói của anh lại mang theo chút mập mờ không rõ là đến từ đâu: “Nếu vậy thì thế này đi, anh ăn… Cháo của em.”
Nguyễn Khánh Linh nghe xong thì đỏ mặt, nhanh chóng từ chối: “Không được, không đủ ăn.”
Phạm Nhật Minh vậy mà lại không thèm để ý, thuận miệng bịa ra một câu nói trả lời cô: “Không sao hết, anh đang giảm cân.”
“…”
Nếu như đã giảm cân, vậy còn ăn cơm tối làm cái gì? Hơn nữa còn bắt cô phải chia một nửa phần cháo này của cô cho anh nữa chứ!
Nhưng mà, Nguyễn Khánh Linh cũng không tiếp tục tranh luận phải trái cùng với Phạm Nhật Minh nữa. Bởi vì dựa theo kinh nghiệm ở những lần trước, để đến bây giờ cũng đã trở thành một thông lệ, chắc chắn một trăm phần trăm rằng cô không bao giờ nói lại anh. Vì thế cô dứt khoát không tranh cãi với anh nữa để tránh tốn nước bọt uổng phí.