Chương
Hà Thanh vừa thấy căm hận, vừa thấy xấu hổ, cảm giác bản thân giống như diễn viên trong phim cấp ba rẻ tiền.
Sau đó, điều khiến Hà Thanh căm phẫn hơn nữa đó là sau khi Phạm Hoàng Anh đạt cực khoái, dường như anh ta còn cảm thấy chưa đủ thỏa mãn, không biết anh ta lấy một chiếc máy quay phim ở đâu ra, bắt đầu quay cảnh hai người bọn họ đang quan hệ.
Đối diện với ống kính, Hà Thanh vừa hoảng hốt vừa run rẩy sợ hãi.
Vì cô ta đột ngột trở nên căng thẳng, nên dưới thân cũng lập tức co rút, khiến bộ phận đó của người đàn ông kia vốn đang nằm sâu trong cơ thể cô ta cũng bị bóp nghẹt.
Anh ta rên lên một tiếng, động tác mãnh liệt hơn bình thường, khiến cơ thể Hà Thanh không ngừng run rẩy. Ngay sau đó, anh ta rên lên một tiếng thỏa mãn, đem tất cả những gì mình có phóng ra bên trong Hà Thanh.
Mà điều khiến Hà Thanh cảm thấy xấu hổ hơn là, cô ta vốn nghĩ rằng bản thân sẽ không có bất cứ phản ứng nào, nhưng vào chính khoảnh khắc ấy, cơ thể cô ta liền phản ứng trước sự mãnh liệt của người đàn ông kia.
Cho dù cô ta đã cố gắng kiềm chế bản thân như thế nào đi chăng nữa, nhưng miệng cô ta vẫn bật ra những tiếng rên thỏa mãn khe khẽ
Người đàn ông đè trên cơ thể Hà Thanh nghe vậy lại càng hưng phấn hơn, rất nhanh liền tiếp tục dày vò cô ta.
Nhìn thấy hai thân thể nóng bỏng trần trụi quấn chặt lấy nhau, Phạm Hoàng Anh cảm thấy nóng rực cả cả người, khí huyết hừng hực, tim đập càng lúc càng mạnh.
Anh ta nhìn người phụ nữ trong máy quay phim, cô ta vô cùng biết cách phối hợp, chiếc miệng nhỏ xinh liên tục bật lên những tiếng rên thỏa mãn đầy dâm đãng, khiến bất kỳ gã đàn ông nào nghe thấy cũng muốn nhào vào ăn tươi nuốt sống cô ta.
“Nhìn xem, tôi không ngờ cô lại giống một con điếm như vậy. Chậc chậc, cô nghe thử giọng mình đi, dâm đãng biết bao.”
“Con mẹ nó Hà Thanh, tôi chưa từng thấy ai đĩ điếm như cô, xem ra sau này tôi phải tìm nhiều đàn ông hơn cho cô mới được.”
“…”
Ròng rã suốt một đêm, Hà Thanh bị người đàn ông kia không ngừng đòi hỏi, thực ra ban đầu cô ta cũng rất hưởng thụ sự mãnh liệt của anh ta, nhưng càng về sau, toàn thân cô ta dường như mệt mỏi đến mức ngã quỵ, nhưng người đàn ông kia không định buông tha cho cô.
Mỗi lần cô ta mệt đến muốn ngất đi, anh ta lại càng dùng lực, ép cô ta phải trở nên tỉnh táo, tiếp tục cuộc chơi với anh ta.
Rất nhiều lần, Hà Thanh cảm thấy toàn thân cô ta rã rời như muốn chết đi.
Không những vậy, cô ta còn phải chịu đựng sự châm chọc khiêu khích của Phạm Hoàng Anh.
Ngày hôm sau, cơn ác mộng ấy không dễ dàng gì mới kết thúc, khi Hà Thanh lê thân thể kiệt sức của mình ra khỏi phòng, vừa bước ra từ thang máy, cô ta liền đụng phải Trung Huy.
Trái ngược với bộ dạng nhếch nhác của Hà Thanh, Trung Huy mặc một bộ vest đen, thân hình anh ấy cao lớn, khí chất rắn rỏi đầy nam tính, hoàn toàn khác với hai ác ma đêm qua.
Hà Thanh bất giác nhớ lại khung cảnh ngày hôm qua, khi Trung Huy ra sức ngăn cản cô ta.
Tất cả do cô ta, không chịu nghe lời khuyên của anh ấy, để rồi cuối cùng trở nên nhếch nhác đến thảm hại như vậy.
Hà Thanh bỗng thấy tủi thân vô cùng, đúng lúc này, ánh mắt của Trung Huy vừa đúng lúc đặt trên người cô ta.