Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

chương 684

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Giây tiếp theo, Hà Thanh cười lạnh: “Anh muốn tung video thì cứ tung đi, dù sao tôi cũng là một con điếm rồi, nhưng mà, về việc Phạm Hoàng Anh có sở thích nhìn người khác làm tình, tôi cũng sẽ lấy danh nghĩa của anh rồi tung lên mạng.”

“Hà Thanh.”

Hàn Văn Trịnh lập tức nổi giận, anh ta không ngờ rằng, người phụ nữ này lại biết bí mật của Phạm Hoàng Anh.

Mà vấn đề này, ngoại trừ Phạm Hoàng Anh và anh ta ra, tất cả những người khác, bao gồm cả bạn bè của Phạm Hoàng Anh, đều không hề hay biết chuyện này.

Vì vậy nếu như Hà Thanh thực sự tung chuyện này lên trên mạng, thì Phạm Hoàng Anh chắc chắn sẽ cho rằng chính Hàn Văn Trịnh làm.

Cuối cùng, cả Hà Thanh và Hàn Văn Trịnh đều lùi một bước, anh ta tăng lên cho cô ta kỳ hạn hai ngày.

Lúc Nguyễn Khánh Linh tỉnh lại, cô đang ở trong một căn phòng xa lạ, nhưng cô biết chắc rằng, đây không phải là bệnh viện, bởi vì trong phòng trang trí rất đơn giản, tươi tắn nhưng không hề kém vẻ sang trọng.

“Cô tỉnh rồi.”

Bỗng nhiên, giọng một người đàn ông truyền đến tai cô, đầu óc Nguyễn Khánh Linh vẫn còn chút mơ hồ. Cô nhìn về phía giọng nói truyền đến, là một người đàn ông vô cùng xa lạ, nhưng ngoại hình vô cùng thanh tú, ăn mặc rất gọn gàng.

“Là anh cứu tôi sao?”

Nguyễn Khánh Linh cảm thấy có chút lờ mờ, cô chỉ nhớ rằng tối qua, cô nhận được thông báo của bệnh viện Lâm Đồng rằng Phạm Nhật Minh đang trong tình trạng nguy kịch, sau đó cô vội vàng gọi tài xế đến đưa cô ra sân bay.

Trên đường đi thì cô gặp một gã đàn ông đầu trọc muốn bắt cóc cô đi, rồi cô bỏ chạy.

Sau đó, hình như cô đã chặn đầu xe của một người đàn ông, vì vậy, anh ta đã cứu cô, đây lẽ nào là nhà của anh ta?

Âu Dương Phong gật đầu nói: “Tối hôm qua sau khi tôi cứu cô, cô liền hôn mê bất tỉnh, sau đó tôi đưa cô đến đây.”

“Đây là nhà của anh sao?” Nguyễn Khánh Linh hỏi.

Âu Dương Phong lắc đầu, giải thích với cô: “Không phải, đây là nhà của thầy tôi. Tôi sống định cư ở nước ngoài, hôm nay vừa xuống máy bay, định đến thăm thầy, nhưng không ngờ lại vừa vặn gặp cô.”

Nghe vậy, Nguyễn Khánh Linh liền vội vàng cảm ơn: “Cảm ơn anh.”

Nhưng lúc này đây, cô không còn tâm trạng nào nói chuyện tiếp với anh ta nữa, toàn bộ tâm tư của cô đều đang đặt trên người Phạm Nhật Minh, rốt cuộc anh có xảy ra chuyện gì không?

Hay là tin nhắn mà cô nhân được kia, thật ra là một cái bẫy?

Nguyễn Khánh Linh lấy điện thoại di động ra, định gọi cho Phạm Nhật Minh, nhưng lại phát hiện anh đã gọi cho cô rất nhiều lần, ít nhất là mười cuộc gọi lỡ.

Cô thoáng giật mình.

Lúc này Âu Dương Phong mới ngượng ngùng nói: “Tối hôm qua tôi thấy điện thoại di động của cô đổ chuông liên tục, vì vậy tôi chỉ đành nghe máy. Người đàn ông trong điện thoại đã biết được chuyện cô suýt bị bắt cóc, anh ấy còn cử người tới đón cô.”

Trong khi Âu Dương Phong đang nói chuyện thì ngoài cửa có một người khác bước vào.

Và người đó, Nguyễn Khánh Linh biết cô ấy.

“Mia? Tại sao cô lại ở đây?”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio