Chương
Người phụ nữ bất ngờ nhiệt tình, Phạm Nhật Minh vui vẻ mà tiếp nhận, anh chuyển hóa bị động thành chủ động, bàn tay to lớn để sau lưng cô, đặt trên ghế sô pha mà hôn một hồi lâu, cho đến khi cô thở hổn lên, anh mới ôm cô rồi ngồi xuống.
Ở trong biệt thự ở Hải Phòng, có một ưu điểm, chính là hai người có thể thân mật ở bất cứ chỗ nào, bởi vì ở đây, không có bất cứ người hầu nào, điều quan trọng hơn là, chú Từ cũng không ở đây.
Hai vợ chồng trẻ cứ như đang hưởng tuần trăng mật.
“Nói đi, có chuyện gì?”
Phạm Nhật Minh vuốt đầu cô, cười hỏi.
Nguyễn Khánh Linh trì hoãn, hai má vẫn có chút nóng, cô nói: “Ngày mốt khánh thành, em có thể gọi Huyền qua đây không? Gần đâu cô ấy cũng ở Hải Phòng, vừa đúng dịp.”
Vẻ mặt Phạm Nhật Minh không đổi, rất nhanh đã đồng ý: “Được.”
“Cảm ơn!”
Nguyễn Khánh Linh không ngờ được anh lại dễ nói chuyện thế, vốn dĩ cô còn cho rằng ngày mốt là công việc, rất khó để mang theo người khác vào, nhưng ai biết, Phạm Nhật Minh lại đồng ý nhanh như vậy.
Nguyễn Khánh Linh đã làm xong chuyện, đang muốn rời khỏi người đàn ông, nhưng lại bị anh giữ lại, đặt lên trên đùi anh, trọng tâm cô không vững, vô thức mà lấy tay bám trên cổ anh, tư thế của hai người liền trở nên vừa ám muội vừa kiều diễm.
“Sao tự dưng lại đưa cô ấy đến? Nói với anh xem?”
Phạm Nhật Minh hỏi.
Nguyễn Khánh Linh căn bản không muốn nói cho anh, nhưng mà nghĩ lại, lại cảm thấy Trần Hữu Nghị là bạn tốt của anh, anh cũng có quyền được biết, vì vậy liền kể cho anh nghe chuyện của Lăng Huyền và Trần Hữu Nghị.
“Cho nên nói, ngày hôm đó ở công ty, cậu ta vội vàng rời đi, cũng là đi tìm bạn em?”
“Đúng vậy.”
Nguyễn Khánh Linh trả lời.
Đôi mắt Phạm Nhật Minh sâu thẳm, không nói gì.
Nhưng mà, Nguyễn Khánh Linh lại quan tâm suy nghĩ cho chuyện của hai người họ, mà không nhìn vẻ mặt của người đàn ông, đột nhiên cô hỏi Phạm Nhật Minh: “Anh cảm thấy, hai người họ ở bên nhau thì thế nào?”
Phạm Nhật Minh ổn định lại ánh mắt, nhìn người phụ nữ trước mắt, anh nhếch nhếch khóe miệng.
Người đàn ông dùng ngón tay ngoắc cằm cô, vẻ mặt đầy chiều chuộng mà nói: “Anh cảm thấy thì có tác dụng gì? Còn không phải là đợi bà mối như em nói thì mới tính sao?”
“Ha ha, anh biết rồi hả?”
Nguyễn Khánh Linh nghe ra được ý của anh, hơi xấu hổ khi bị nhìn thấu hết tâm tư.
“Em cảm thấy sao?”
Phạm Nhật Minh lại cười hỏi lại.
Thực ra anh đã sớm biết cô nhóc đã ở trong bóng tối tác hợp cho Trần Hữu Nghị và Lăng Huyền.
Nếu như không phải vì Lăng Huyền là bạn tốt của Nguyễn Khánh Linh, lại vì người tác hợp là Nguyễn Khánh Linh, chắc chắn anh sẽ can thiệp.