Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

chương 929

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Đầu bên kia, giọng nói Phạm Nhật Minh mang theo áy náy, anh nói: “Ừ, anh mới vừa nhận được video hội nghị, có chút gấp, em trở về trước, buổi tối anh dẫn em ra ngoài.”

“….”

Trong lòng Nguyễn Khánh Linh rất khó chịu, cô còn muốn nói thêm, người đàn ông đầu bên kia vội cúp máy.

“Hừ! Thật là quá đáng! Để mình leo cây…”

Nguyễn Khánh Linh càng bất mãn, cô bĩu môi không tự chủ, cũng không có đi thẳng về, dọc theo bờ sông nhỏ, mang theo đá.

Hôm nay thời tiết nước Anh hiếm thấy chuyển tốt, còn lộ ra Mặt Trời, vào đông ánh sáng Mặt Trời rất ấm áp, rơi vào trên người chắc là rất thoải mái, nhưng mà vào lúc này, Nguyễn Khánh Linh bị Phạm Nhật Minh cho leo cây, làm gì cũng không cao hứng nổi.

Cô buồn buồn không vui đi vòng quanh bên bờ sông nhỏ, lúc này đi đi lại lại toàn là đôi tình nhân, cũng không ít đôi đang ăn trên bãi cỏ.

“Haizz–”

Nguyễn Khánh Linh lại thở dài, thật mất mác.

Ban đầu còn tưởng rằng có thể đền bù cho kỷ niệm thanh xuân đã chết, nhưng mà bây giờ… Phạm Nhật Minh cũng không biết cô…

Trên người phụ nữ mang áo đầm màu trắng dài kiểu Pháp, tơ lụa uyển chuyển bóp chặt eo, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng noãn không son phấn nhưng lại tươi mát, hơn nữa cô không giống với những người có dung mạo xinh xắn đôi mắt màu xanh sóng mũi cao, trong nháy mắt hấp dẫn không ít phái nam đang độc thân trong trường.

Bởi vì là nước ngoài, phái nam rất là to gan, trực tiếp hỏi phương thức liên lạc của Nguyễn Khánh Linh.

Nguyễn Khánh Linh lúc đi học ở trường trước, cũng không ít lần gặp qua chuyện này, cho nên ứng phó lại cũng coi là tự nhiên, cô chỉ là cười, sau đó làm bộ nghe không hiểu họ nói gì, trong phút chốc, những người đó không khai thông được, chỉ có thể rời đi.

Chẳng qua, Nguyễn Khánh Linh không ngờ tới, có thể gặp người quen ở trong này.

“Gavin?”

Nguyễn Khánh Linh nhìn thấy người đàn ông đó, cô kêu anh ta một tiếng, ngay sau đó, thấy người đó quay người lại, nhìn thấy Nguyễn Khánh Linh, anh ta cũng rất vui mừng, hỏi: “Khánh Linh, sao cậu cũng ở nơi này.”

“Tôi… Tới nơi này đi dạo một chút.”

“Có thật không? Trùng hợp như vậy, tôi cũng trở về trường đi dạo một chút.”

Vừa nói, Gavin vừa chủ động đi tới bên Nguyễn Khánh Linh, nói: “Dù sao chúng ta đều là người một nhà, không bằng đi cùng nhau.”

Nếu là trước đây, Nguyễn Khánh Linh nhất định sẽ từ chối anh ta, nhưng mà hôm nay, cô còn đang giận Phạm Nhật Minh, cho nên, thần xui quỷ khiến đồng ý với Gavin, vì vậy hai người cùng nhau đi dạo trong sân trường.

Gavin vốn là người biết ăn nói làm sao cho các cô gái vui vẻ, cho nên Nguyễn Khánh Linh ở chung với anh ta, hay rất vui vẻ, cũng không còn cảm giác mất mác mãnh liệt như cũ.

Hai người chia tay ở cổng trường, Nguyễn Khánh Linh mới chịu đón xe về, lại nghe thấy hai tiếng còi từ sau lưng cô.

Cô khó hiểu quay đầu lại, thấy được xe của Phạm Nhật Minh.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio