Editor: Quỳnh Nguyễn
Nhưng mà đối đãi Mộ Thanh Vũ tựa hồ lại có chút không giống.
Là vì năm năm trước bọn họ từng có một đêm như thế?
Là vì anh tại trên người cô phát hiện rất nhiều một mặt mới lạ? Anh cảm thấy được cực kỳ có hứng thú, cho nên, mới vẫn giữ cô tại bên người?
Hoặc là, là vì...
"Uy, cô cũng quá nặng bên này nhẹ bên kia thôi! Tôi cũng ở trong này giúp cho cô, như thế nào không thấy cô lau lau giúp tôi?"
Vũ Trạch Hiểu ngạo kiều nói, nháy mắt đem anh từ trong nghi hoặc, dẫn vào hiện thực.
Vũ Trạch Hiểu bắt đầu tới gần cô, anh vừa mới thấy được Mộ Thanh Vũ không có bôi phấn rất dầy, cả người nhìn tươi mát thuần khiết, đây đối với gia hỏa có bệnh thích sạch sẽ nghiêm trọng này mà nói, sẽ thích một chút.
"Cậu thiếu dong dài! Cậu không phải còn bận sao? Khẩn trương đi làm việc của cậu đi!" Lãnh Vân Lâm không kiên nhẫn nhíu nhíu mày, đổi lấy tiếng cười to của anh ta: "Không thể tưởng được cậu cũng cùng băng sơn kia giống nhau, học được bảo vệ a? Như thế nào, sợ tôi rất có mị lực, đem cô gái của cậu mang đi sao?"
Không đợi Lãnh Vân Lâm tức giận, Vũ Trạch Hiểu liền thức thời biến mất. "Ba giờ chiều đều có rảnh, cậu tùy thời có thể đi. Tôi liền không quấy rầy các cậu chàng chàng thiếp thiếp, bye!"
Lời còn chưa dứt người đã rất nhanh vọt tới gian ngoài, lập tức liền nhìn không tới bóng dáng của anh ta.
Lãnh Vân Lâm lắc đầu, xoa bóp mi tâm chính mình.
Vừa mới anh là làm sao vậy? Cư nhiên sẽ nhìn đến Mộ Thanh Vũ, nghĩ tới càng thêm...
Lại một lần nữa nhìn hai mắt cô, nhìn kỹ, cô tựa hồ lại cùng Lạc Thanh Tuyết cũng không giống nhau rồi.
Nhưng mà cảm giác đối với những cô gái khác chán ghét mà vứt bỏ lại thủy chung chưa từng có, dù cho một chút cũng không có đối với cô.
Anh không rõ là chuyện gì xảy ra, dựa theo đạo lý, anh hẳn là sẽ không mặc cho một cô gái không kiêng nể gì đảo loạn vòng luẩn quẩn sinh hoạt của anh, cuốn vafp bên trong bạn bè, thân nhân xung quanh anh.
Mấy ngày nay Mộ Thanh Vũ chưa cùng anh nháo, mà là ngoan ngoãn nán lại ở trong nhà, anh tựa hồ cũng không cảm thấy được có cái gì không khỏe, giống như toàn bộ theo lý thường phải làm.
"Vân Lâm, làm sao vậy?" Mộ Thanh Vũ nhìn anh nhìn chằm chằm vào hai mắt của mình, giống như, muốn từ trong nhìn ra cái gì một dạng.
Cô sửng sốt, phản ứng đầu tiên là: Chẳng lẽ, chuyện tình Ân Ân bị anh biết rõ?
Điều đó không có khả năng! Cô mấy ngày nay, vẫn rất cẩn thận, mỗi lần cùng Ân Ân trò chuyện, đều là sau lưng của anh. Hơn nữa sau đó sẽ lập tức xóa ghi lại trò chuyện, không đạo lý anh có thể nhìn ra manh mối tới!
Hai người ai cũng có mưu đồ riêng, cư nhiên lại vẫn nhất định bảo trì tư thế tiếp sát này, không nói gì.
Mãi đến rất lâu, Lãnh Vân Lâm nhìn xem đồng hồ trên cổ tay, thời gian không sai biệt lắm mới đứng lên nói: "Đi thôi!"
Mộ Thanh Vũ không nói hai lời, lập tức đi theo.
=========================
Porsche đúng giờ chạy đến cửa một nhà thẩm mỹ viện cấp cao tại khu náo nhiệt nhất, nơi này hoàn cảnh u tĩnh, mặc dù thân ở phố xá sầm uất nhưng mà xung quanh không có tiếng động lớn rầm rĩ rung trời, ngược lại bởi vì xung quanh gieo trồng một vòng cây trúc mà có vẻ đặc biệt thoải mái hợp lòng người.
Nơi này duy nhất biểu hiện ra là nóc rất đẹp, còn lại là treo áp-phích Vũ Trạch Hiểu trên diện rộng. Rõ ràng là nam nhân lại hóa một cái quần áo diêm dúa loè loẹt, khóe mắt kia hơi xếch, so với nữ nhân xinh đẹp hơn!
Lãnh Vân Lâm dừng lại xe, nơi này, lập tức có nhân viên phục vụ mỉm cười đón đi vào: "Hoan nghênh tới thăm! Xin hỏi quý khách cần phục vụ cái gì?"