Editor: Quỳnh Nguyễn
"Tiên sinh, bạn gái ngài đã chuẩn bị tốt rồi." Bên ngoài, một chuyên gia hoá trang mỉm cười đi đến, kéo mở cửa.
Lãnh Vân Lâm đạm mạc ngẩng đầu, ai biết lúc nhìn đến cô liền hoàn toàn chấn kinh rồi!
Anh đột nhiên đứng lên, thậm chí làm chén trà trên bàn tròn trước mặt anh làm đổ, nước trong chén nghiêng đổ ra nháy mắt làm ẩm ướt sàn nhà trước mặt anh, thậm chí lây dính ống quần của anh, anh đều đã hồn nhiên chưa phát hiện!
May mà anh bây giờ hắt chỉ là nước cũng không phải cà phê có thể hiện vết bẩn, chỉ cần chờ khô là có thể.
Nhưng mà, anh vẫn lại là cực kỳ kinh ngạc!
Thậm chí đôi mắt chớp mắt một cái nhìn chằm chằm vào cô, thậm chí không biết đêm nay là đêm nao.
Không chỉ là anh, ngay cả Trình Diệu Quân bên cạnh anh cũng ngây dại.
Bởi vì cách ăn mặc này, hình dáng này còn có bộ quần áo này không phải là phiên bản Lạc Thanh Tuyết sao?
Đích xác là như vậy, bộ quần áo này người khác nhận không ra, Lãnh Vân Lâm làm sao có thể nhận không ra?
Này rõ ràng, là quần áo lúc ấy anh mang theo Lạc Thanh Tuyết nhảy bản 《 Hồ Thiên Nga 》 kia!
Không chỉ có như vậy, bộ dạng của cô, mặt của cô còn có kiểu tóc của cô cũng cố ý dựa theo bộ dáng Lạc Thanh Tuyết tạo ra. Vốn chỉ có ba phần tương tự hiện tại liên tiếp bị đề cao thành năm phần, bảy phân!
Tóc đen thon dài của cô phía trên là thẳng, phía dưới lại hơi hơi xoắn, rối tung tại trên bờ vai cô, trên lưng.
Mặc trên người là lễ phục màu đen phong cách lộ lưng, quần áo nhẹ nhàng xúm lại phía sau lộ ra một mảnh da trắng nõn. Vòng eo thập phần nhẵn nhụi, phía trên còn có nếp nhăn cùng đủ loại đồ trang sức, làn váy thon dài lại là bộ dáng xẻ tà cao, đi đường hơi hơi lộ ra hai chân thon dài trắng tinh bên trong, làn váy nhìn qua dị thường mị lực tô vẽ khí chất cả người cô giống như hoa anh túc thần bí.
Giày cao gót của cô cũng là màu bạc. Ngọn đèn đánh vào trên mặt rắc xuống ánh huỳnh quang nhàn nhạt có vẻ cao quý mà thanh lịch.
Trên mặt, đôi môi bôi son môi màu đỏ tím diêm dúa loè loẹt cực kì dễ bị trông thấy.
Ánh mắt lại không tân trang quá nhiều, chỉ là tại nơi khóe mắt khẽ dùng kẻ mắt hơi vạch, ánh mắt lưu chuyển giống như câu hồn nhiếp phách!
Đương nhiên cũng không phải hoàn toàn giống nhau, ví dụ như váy của cô thoáng xén một chút, giầy Lạc Thanh Tuyết màu đen đổi thành màu bạc.
Chỉ là khác nhau nhỏ bé này mà lại mang theo đặc sắc chính cô, có vẻ càng thần bí càng thêm có lực hấp dẫn, cũng càng thêm biến hóa nhiều!
"Ngài xem xem, bộ dạng này ngài hài lòng sao?"
Chuyên gia hoá trang mang theo cô đi về phía trước một hai bước, đi lại lay động trong lúc đó, ngực cô nở nang cùng vòng eo mảnh khảnh, cùng với chân thon dài, còn có hơi giương mắt kia, khóe mắt phong tình quả thực chính là một bộ phong cảnh di động!
Lãnh Vân Lâm từ từ đi tới, anh thậm chí ánh mắt đều không có dời đi, vẫn nhìn khóe mắt cô kia, khóe mắt giữa lông mày, mị hoặc như có như không, mặc dù rất giống Lạc Thanh Tuyết, mà lại hoàn toàn mang theo phong cách chính mình, để cho anh mê say!
Môi màu đỏ tím nhẹ nhàng mở ra, mặt mày nhíu lại, khóe môi hơi cong "Vân Lâm, em trang điểm thế này anh hài lòng sao?"