Editor: Quỳnh Nguyễn
"Tặng cho em, thích không?" Lãnh Vân Lâm nhưng lại thay đổi toàn thân quần áo hưu nhàn màu bạc đang cài cúc áo áo sơmi đi từ phòng bên cạnh ra.
"Uh`m, rất được!" Mộ Thanh Vũ bỏ đi áo tắm, liền thay quần áo quả nhiên cực kỳ thích hợp.
Về phần kiểu tóc, đem tóc sấy khô sau đó tìm một cây kẹp cùng màu xanh thẫm đem tóc kẹp lên. Nhìn qua đã hưu nhàn lại hoạt bát.
"Em thích liền tốt!" Anh cười, không nghĩ tới, mặc xanh thẫm cũng cực kỳ thích hợp cô.
Nhìn đến anh đang đeo caravat, Mộ Thanh Vũ chủ động đi đến trước mặt anh vìaanh thắt nút thắt áo sơmi, sau đó vì anh thắt cà- vạt, mặc áo khoác tây trang.
Trời dần dần tối lại, bốn phía ban công sáng lên đèn nhỏ chiếu ở trên thân hai người, quang ảnh loang lổ tựa hồ cực kỳ không chân thực như là công chúa và vương tử muốn lao tới chuyện cổ tích.
===============
Tại lầu chính nhà ăn.
Nhà ăn nơi này có đồ ăn Trung Quốc, cơm Tây còn có quán bar. Nhà hàng Tây cũng thiết trí có một phong cách riêng nơi chốn tràn ngập phong tình dân tộc.
Vừa mới bước vào nhà ăn liền phát hiện nơi này đã tụ tập không ít người. Không ít người cách ăn mặc đều đã có vẻ thương vụ, đều là tới tham gia hội nghị.
Còn chưa đi tiến vào, chỉ thấy nhìn đến hai nữ nhân cách đó không xa mỉm cười mà ngồi đang tán gẫu được vui vẻ. Nhưng là Mộ Thanh Vũ vẫn lại là nhận ra diện dung hai người, Triệu Hiểu Huyên cùng Tô Tuyền Lăng.
Cũng đúng, cô ta cũng là người thừa kế Triệu gia, tự nhiên có thể tới hội nghị này.
"Hiểu Huyên, yến hội hôm nay cậu nắm chắc cơ hội a!" Thanh âm Tô Tuyền Lăng truyền đến.
"Nắm chắc cơ hội? Đừng nói nữa!" Trong giọng nói Triệu Hiểu Huyên mang theo bất mãn đối với Lãnh Vân Lâm. "Tiệc tối lần trước cậu không phải cũng nhìn đến thái độ anh Vân Lâm sao? Về sau tớ nghe lời cậu đi Lãnh gia lấy lòng anh, không nghĩ tới anh nhìn đều đã chẳng muốn liếc nhìn tớ, đưa tớ về nhà cũng không tình nguyện, lại vẫn cố ý tăng tốc độ làm tớ sợ!"
"Mặc kệ nói như thế nào, bác thích cậu, một lòng nghĩ muốn tác hợp các cậu, anh họ lại phản nghịch như thế nào cũng không thể không chú ý Lãnh gia phát triển." Thanh âm Tô Tuyền Lăng cực kỳ nhạt, rất có trật tự.
"Ai nói a!" Triệu Hiểu Huyên cũng không có hạ giọng, mà là giống như lại trải qua tức giận. "Cậu cũng không biết anh ngày đó đi trở về cùng tiểu tiện nhân kia đi ra đi ăn cái gì còn đánh người rồi! Thậm chí còn huy động cảnh sát, ngay cả Lưu cục đều đã kinh động rồi!"
Nghe Triệu Hiểu Huyên nói, Tô Tuyền Lăng tựa hồ không phải cực kỳ để ý, ngược lại khuyên bảo: "Anh một cái tổng giám đốc nhiều vàng, không có kết hôn bộ dáng lại đẹp trai bên người có mấy cái tình nhân cũng là cực kỳ bình thường thôi! Chỉ cần anh không có để cho tình nhân thượng vị cái vị trí Lãnh phu nhân kia liền lại vẫn là của cậu!"
"Hừ! Tớ cũng không hiếm lạ!" Triệu Hiểu Huyên mặc dù nói cực kỳ khinh thường, nhưng mà, trong ánh mắt vẫn lại là cất giấu một chút phẫn hận cùng không cam lòng.
Tô Tuyền Lăng chỉ là khuyên: "Cho nên bây giờ cơ hội cậu tới rồi! Người phụ nữ kia tùy hứng như vậy anh họ là không có khả năng mang cô ta tới đây. Cậu phải thừa cơ hội này, hảo hảo cố gắng, tranh thủ đem anh họ bắt!"
Mặc dù vừa mới thái độ Triệu Hiểu Huyên giống như muốn cùng Lãnh Vân Lâm không thể cùng tồn tại, nhưng là hiện tại nghe được Tô Tuyền Lăng nhắc nhở vẫn lại là gật gật đầu.
Ngón tay cô ta chán đến chết khuấy đảo ly cà phê, ánh mắt thoáng nhìn, thấy được Lãnh Vân Lâm cùng Mộ Thanh Vũ cách đó không xa, nháy mắt biểu tình cơ hồ hóa đá.