Editor: Quỳnh Nguyễn
Mặc dù giờ phút này thái độ của cô không chỉ có để cho Lạc Thanh Tuyết nhớ tới chính mình từng theo bên người Lãnh Vân Đình, cũng làm một đoạn nhân tình bí mật không thể lộ ra ngoài ánh sáng, nhất thời có chút cảm động lây.
Nhưng mà Lãnh Vân Lâm bởi vì câu trả lời này của cô có vẻ như cấp dưới chống lại cấp trên, sắc mặt lại là âm trầm vài phần.
Cô hôm nay là làm sao vậy? Bình thường đối mặt Triệu Hiểu Huyên hận không thể cả người đều đã nhào tiến vào trong lòng anh, hiện tại làm bộ như không có quan hệ gì với anh...
Vài người này không nói gì, nhưng là Vũ Trạch Hiểu là ai a? Anh có tiếng không tùy mặt gởi lời, cũng tùy hứng làm bậy, nhìn đến cô câu nệ như vậy nhất thời kéo ghế dựa của cô tới đây: "Cô ngồi xa như thế làm cái gì? Mới vừa nghe cô mắng Triệu Hiểu Huyên các cô trái lại rất có tinh khí, như thế nào hiện tại ủ rũ rồi hả?"
Mộ Thanh Vũ khiêm tốn cúi đầu: "Thật xin lỗi, tôi làm cho tập đoàn Lãnh thị mất mặt rồi. Tại trường hợp kia không có khắc chế tính tình chính mình. Về sau cho dù cô thật sự động thủ đánh người, tôi cũng sẽ không trở về một câu."
Khoan hãy nói, cô mới vừa vừa mới nói những thứ này, Lãnh Vân Lâm mày nhíu lại càng sâu, trong lòng, tại buồn phiền.
Cô càng là biểu hiện chính mình không thèm để ý, cực kỳ áy náy, giống như muốn để ý rõ ràng quan hệ cô cùng chính mình, rõ ràng trong lòng anh như thế nào liền không được tự nhiên như vậy a?
" Nói lung tung cái gì a?" Vũ Trạch Hiểu không chút để ý nói. "Triệu Hiểu Huyên là cái đức tình gì chúng ta cũng không phải không biết! Tùy hứng điêu ngoa, xem ai không vừa mắt liền đi lên chỉnh người! Không cần để ý cô ta!"
Anh nói xong cười hì hì cùng Lãnh Vân Đình và Lạc Thanh Tuyết nói: "Các cậu không biết, Mộ Thanh Vũ rất lợi hại! Nửa tháng trước một bình rượu đập bể hỗn đản Lâm Vũ Thâm kia vào trong bệnh viện, khâu bảy mũi!"
Lâm Vũ Thâm cùng Lãnh Vân Đình cùng Lạc Thanh Tuyết cũng có cừu, sau khi nghe nói hai người cũng không tránh ngạc nhiên.
Mộ Thanh Vũ lại lại vẫn là có chút thẹn thùng nói: "Kia cũng là Thanh Vũ làm hơi quá đáng. May mà có tổng giám đốc bao dung, không chấp nhặt với tôi."
Huyệt thái dương Lãnh Vân Lâm nhảy lên, lúc này mới khi nào a, cô cư nhiên kêu chính mình "Tổng giám đốc" rồi hả?
Quan hệ anh cùng cô có xa lạ như vậy sao?
Vốn tâm tư anh là vì người một nhà này đột nhập mà có chút điểm loạn, nhưng mà, cô thái độ lãnh đạm như vậy lại đem lửa giận trong lòng anh hoàn toàn gợi lên tới! Nhất là, nhìn đến tươi cười xa cách trên mặt cô....
Nghĩ tới đây anh chợt kéo cô đến trong ngực rõ ràng để cho cô ngồi ở trên chân mình, lập tức, đối với anh trai chị dâu mở miệng: "Kỳ thật, anh, em đã sớm nghĩ muốn giới thiệu với các ngươi, đây là Mộ Thanh Vũ, là bạn gái em đang kết giao."
Một câu vô cùng đơn giản lại để cho vài người đối diện hoảng sợ.
Mộ Thanh Vũ cũng hoảng sợ, cô cũng không muốn cùng Lãnh Vân Lâm nhấc lên cái gì quan hệ a! Một tháng mắt thấy đã qua ba phần tư, cô mới không cần tiếp tục ở lại bên cạnh anh làm bạn gái của anh!
"Tổng giám đốc."
Lời còn chưa dứt, anh đã dùng bàn tay ngăn chặn môi của cô.
Nếu không phải nơi này có tiểu gia hỏa ở đây, Lãnh Vân Lâm chỉ sợ là muốn trực tiếp dùng miệng che lại cô phản kháng rồi.
"Không phải đều nói quá sao, muốn gọi anh Vân Lâm." Thanh âm anh trầm, vốn làm như vậy có lẽ chỉ là vì trừng phạt xa cách của cô cũng là vì làm cho một đôi vợ chồng đối diện xem.
Nhưng mà, khi anh thật sự dung nhập, trí nhớ giống như nháy mắt bị kích hoạt, bình thường cùng cô ở chung từng chút từng chút, lập tức xâm nhập trong óc của anh!