Editor: Quỳnh Nguyễn
Cô cứng rắn, lại lãnh khốc cũng chẳng qua là một phụ nữ. Mặc dù bởi vì vài năm này làm mẹ đơn thân rèn luyện để cho cô rút đi vài phần thiếu nữ ngây ngô, mà tăng thêm bao nhiêu thành thục bình tĩnh. Nhưng mà, nội tâm của cô vẫn là tinh thuần dừng lại như lúc ban đầu.
"Em không cần biết." Lãnh Vân Lâm nở nụ cười, ôm cô vào trong lòng. "Nếu em nói đều là thật sự, quá khứ của em, gia đình của em, đều đã không trọng yếu, chỉ cần gả cho anh, gả cho anh đi! Em sẽ có được ngươi hết thảy mong muốn!"
" Hết thảy em mong muốn?"
Ánh mắt Mộ Thanh Vũ mê mang rồi.
Cô đầu tiên muốn là, bệnh tình Ân Ân có thể chữa khỏi.
Tiếp theo muốn là, Ân Ân có thể khỏe mạnh lớn dần.
Lại, cô muốn chữa trị quan hệ cùng mẹ.
Sau cùng sau cùng, mới đúng chính cô, chính cô muốn khỏe mạnh. Bởi vì chỉ có thân thể khỏe mạnh mới có thể đi công tác. Chỉ có đi công tác, mới có thể có tiền bạc có thể đem Ân Ân nuôi lớn.
Nhưng mà cảm tình của cô a?
A..., xin lỗi, loại chuyện tình kiến trúc thượng tầng này lúc cơ sở kinh tế của cô đều không có, cô làm sao có tâm tình để ý tới cảm tình của cô, chốn trở về của cô?
Lời nói không xuôi tai, vốn người đàn ông như Lý Tiêu Nhiên đồng ý tiếp thu cô, đồng ý chiếu cố Ân Ân, đã là bánh thịt trên trời rơi xuống trên người cô! Tại trước không có gặp được Lãnh Vân Lâm, tại sau khi gặp Lãnh Vân Lâm, cô cảm thấy được chính mình không xứng với Lý Tiêu Nhiên!
Cô mang theo đứa nhỏ, cũng không phải thân trong sạch, Lý Tiêu Nhiên mặc dù xuất thân bình thường nhưng là tốt xấu không có nhà thế liên lụy. Cô như thế nào không biết xấu hổ phiền toái anh?
Nhưng mà, Lãnh Vân Lâm lại cho cô một cái bánh thịt thật lớn thật lớn.
Chỉ cần gả cho anh, anh có thể cho cô cô hết thảy mong muốn?
Cho dù cô thật sự một chút cũng không yêu Lãnh Vân Lâm, chỉ sợ, cũng sẽ bị anh thổ lộ như vậy mà nhiệt náo tâm thần bất ổn!
Huống chi, mấy ngày này cùng xuất hiện, bọn họ đã sớm không phải người xa lạ. Anh vừa mới lại đối với cô bá đạo tuyên thệ như vậy...
"Đúng, hết thảy em mong muốn." Anh mềm nhẹ nói nhỏ bên tai của cô, nhìn đôi mắt cô có chút mê mang. Cô chính là như thế này, mặc dù có lúc cá tính kịch liệt, đó là tại lúc cô không thể nhịn được nữa.
Nhưng mà phương diện rất lớn cô nhưng là dịu dàng, nhẵn nhụi, để cho anh không thể quên được!
Không biết vì cái gì, chỉ là nhẹ nhàng ôm cô, trong lòng mình bỗng nhiên sinh ra một loại cảm giác điềm đạm thư sướng.
Giống như cô nhất định, chính là muốn cùng anh như vậy, gắn bó kề cận bên nhau!
Anh cúi đầu xem cô, cô cũng ngẩng đầu nhìn anh.
Trong lòng cô rất loạn, đầu suy nghĩ nhẹ nhàng.
Hai người không nói gì, tại thời khắc này giống như hết thảy quanh mình đều đã rời xa, rời xa, chỉ còn lại có bọn họ.
Cô muốn dời tầm mắt, lại bị anh cưỡng chế nắm cằm, mặc dù không nguyện, nhưng không thể không nhìn thẳng anh.
Chỉ là, lúc bị anh kề sát, trái tim trong ngực "Bùm bùm" hỗn loạn nhảy động là chuyện gì xảy ra?
Nhất là, cô nhìn tuấn nhan anh chậm rãi trầm thấp, môi đỏ mọng mềm mỏng khẽ nhếch kia lại có chút cảm giác tâm hoảng ý loạn!
Cùng anh thân cận da thịt vô số ban đêm, cái chuyện tình xấu hổ muốn chết gì đều đã làm, nhưng mà cô cư nhiên sợ hãi mắt anh chuyên chú nóng bỏng giờ phút này, sợ hãi nụ hôn anh ôn nhu như nước giờ phút này!
10cm, 5cm, 3cm, 1cm...
Chóp mũi của anh đã va chạm vào khuôn mặt cô.