Editor: Quỳnh Nguyễn
Mộ Thanh Vũ ngẩn người, mãi đến thang máy "Đinh" một tiếng đến chỗ, Lãnh Vân Lâm quay đầu hỏi một câu: "Như thế nào vẫn còn không bắt kịp?"
Cô mới "A..." một tiếng, nhanh chóng thu thập xong mặt bàn, đi theo anh xuống lầu.
======= cầu bảo tồn, cầu nhắn lại, cầu tiến cử, cầu chia sẻ =======
Lãnh Vân Lâm là trực tiếp xuống đến kho dừng xe dưới đất, Mộ Thanh Vũ cùng anh đi đến trên Porsche 911 của anh.
Cô không có hỏi anh muốn đi đâu, chỉ là tự nhiên ngồi xuống bên cạnh anh, kéo xuống dây an toàn.
Xe một đường đi trước, sau cùng, lại tại cửa khách sạn Yến Thành, ngừng lại.
Nhìn kiến trúc cao lớn nguy nga, cảm giác đầu tiên của Mộ Thanh Vũ là - - chẳng lẽ, tối hôm nay, Lãnh Vân Lâm lựa chọn ở trong này cùng cô cùng lăn lộn?
Nhưng mà lập tức, cô liền đánh mất ý nghĩ này.
Bởi vì Lãnh Vân Lâm trực tiếp mang cô đến nhà ăn khách sạn Yến Thành.
Cách thức tiêu chuẩn nhà ăn Tầng đỉnh khách sạn Yến Thành là một nhà hàng cao cấp Yến Thành.
Trong đại sảnh tráng lệ, đèn thủy tinh chói lọi ánh mắt Mộ Thanh Vũ. Phục vụ mang theo bọn họ đi đến một chỗ VIP gần cửa sổ ngồi lên, xung quanh tất cả đều là cửa sổ sát đất to lớn, sàn nhà to lớn tại xoay tròn, có thể 360 độ, nhìn được cả tòa thành thị kiều diễm trong bóng đêm.
Hoàn cảnh nhà ăn tuyệt đẹp, chỗ ngồi VIP lại càng rộng mở sáng ngời, cái bàn trải rộng ra khăn trải bàn trắng tinh. Tất cả trang hoàng, đều đã hàng nhái phong cách Versailles cung Rococo, phong cách tinh xảo, tinh mỹ, phù hoa, rườm rà, vô luận là điêu khắc, trên bàn tròn, xung quanh có phòng khách nước Pháp trang trí vỏ ốc lồi ra cùng kiểu dáng đường cong cùng lá cây hình răng cưa, phong thái tao nhã, có được một loại tình hình diễm lệ mà nhỏ bé và yếu ớt.
Nhà ăn nơi này, đầu bếp đặc biệt mời tới từ nước Pháp, lấy nguyên liệu nấu ăn tốt nhất, làm ra đồ ăn ngon nhất.
Đương nhiên, nơi này hoàn cảnh tuyệt đẹp, ăn uống ưu tú, giá cả tự nhiên cũng không nhỏ.
Trong phòng ăn lui tới cả trai lẫn gái, không phải là cử chỉ tao nhã, quần áo hoa lệ, vừa thấy liền biết không phú tức quý.
Lãnh Vân Lâm chọn một phần bò bí-tết, trứng cá muối gan ngỗng, phô mai ốc sên, cùng với một phần nước canh ngọt, món điểm tâm ngọt là Brownie. Rượu tự nhiên chọn là Laffey năm 2002. Rượu đỏ kết hợp bò bí-tết, gan phối hải sản, mới đúng thỏa đáng nhất.
Mộ Thanh Vũ nhìn lén giá cả một phen, vẻn vẹn là anh điểm gì đó, giá trị liền thẳng bức 8800! So với cô một tháng tiền lương còn cao hơn nữa...
Đương nhiên, cái bảng giá này, vẫn còn không bao gồm bình Laffey kia...
Người này ngay cả uống chén nước đều phải nhãn hiệu đặc biệt, huống chi là một bữa ăn?
Cũng khó trách, với anh mà nói, một tháng ném hơn một trăm vạn tìm một nữ nhân, quả thực chính là dễ như trở bàn tay.
giang sơn cha và anh giao cho trong tay anh đã đủ lớn. Anh cho dù một xu cũng không kiếm, cũng đủ anh xa xỉ như vậy quá cả đời.
Nhưng mà, anh hiện tại lại cố gắng khai thác địa bàn thuộc về của anh, liền anh mỗi ngày thái độ làm việc nghiêm túc mà nói, Lãnh Vân Lâm đối đãi công tác, thật sự cực kỳ cố gắng.
Đương nhiên, anh kiếm tiền kiếm được nhiều, tiêu tiền cũng sảng khoái. Chỉ cần cô có thể sung sướng thể xác và tinh thần của anh, từ trên người anh lộng chút tiền nhỏ, anh căn bản sẽ không đi quản.
Nghĩ tới đây, cô cũng có học có dạng, cùng anh chọn đồ ăn giống nhau.
Thời gian chờ đợi, Lãnh Vân Lâm trái lại cũng không có động tay động chân, anh nhẹ nhàng tựa vào ở trên ghế sofa mềm mại, nhắm mắt dưỡng thần.