Editor: Quỳnh Nguyễn"A!" Hét thảm một tiếng, Bình lão đại liên tiếp đau nhức sắp hôn mê bất tỉnh! Sắc mặt vàng như nến nháy mắt trở nên trắng bệch!Lãnh Vân Lâm nhưng lại ở một bên vừa uống cà phê vừa ghét bỏ cà phê không đủ ngọt, lại nhiều thả khối đường.Vẫn lại là Mộ Thanh Vũ pha cà phê hợp khẩu vị của anh!"Lần này, có thể nói thôi? Tới cùng là ai?" Anh tự nhiên nhìn Bình lão đại sắp ngất xỉu dưới lòng bàn chân, lại hỏi một câu."Phi! Lão tử ai làm người đó gánh!" Ông ta phun một bún máu vì động tác như vậy, vẻ mặt củvaajoong ta có vẻ có chút hung dữ: "Ha ha ha, mặc kệ nói như thế nào, lão tử tại trước đều đã chạm qua thân thể phụ nữ mày! Chậc chậc, thật sự là trơn tuột, non mịn hết sức! Cũng không tính chịu thiệt rồi !"Đáy mắt Lãnh Vân Lâm lướt qua một tia mãnh liệt, một ly cà phê đột nhiên hướng trên mặt ông ta hắt! Bình lão đại cười to lại càng hung hãn: "Sinh khí? khà khà trách, Lãnh Vân Lâm, mặc kệ mày che dấu như thế nào, lão tử trước chạm qua chính là chạm qua! Đường đường phu nhân tổng giám đốc tập đoàn Lãnh thị cũng bị Bình lão đại ta chơi đùa! Ha ha ha ha!"Lãnh Vân Lâm tức thì nóng giận ngược lại cười, anh thật không có lại thẹn quá thành giận, mà là làm cho người ta bưng tới nước trái ớt: "Xoa nước ớt miệng vết thương trên dưới toàn thân cho ông ta! Tôi xem ông còn có thể đắc ý đi nơi nào!"Rất nhanh, nước ớt bị bưng tới.
Cũng không thể không nói cái Bình lão đại này lại vẫn có vài phần năng lực, bị nước ớt kích thích cư nhiên còn có thể hùng hùng hổ hổ: "Lãnh Vân Lâm mày có năng lực như thế nào? Phụ nữ của mày cũng chẳng qua là người đàn bà dâm đãng bị tao chơi đùa, mày muốn cùng cô ta kết hôn, trên đỉnh đầu chính là đội nón xanh (cắm sừng!)! Mày.
.
."Lời còn chưa dứt cánh cửa được mở ra, Trình Diệu Quân đi đến, cầm một túi văn kiện: "Tổng giám đốc, tư liệu người nhà Bình Đắc Ích đã ở nơi này rồi."Cực kỳ hiển nhiên, Bình Đắc Ích, chính là người đàn ông hiện tại này.Lãnh Vân Lâm giống như cảm thấy được bẩn, anh đụng chạm cũng chưa đụng chạm túi văn kiện kia, chỉ là nói: "Cậu đọc."Trình Diệu Quân mở ra túi văn kiện kia: "Cha Bình Đắc Ích qua đời, mẹ tại quê nhà.
Vợ so với ông ta nhỏ hơn ba tuổi, con gái mới vừa học nhà trẻ.
Ông ta có cái em gái, đã kết hôn, đứa nhỏ vừa mới trăng tròn, chồng làm việc tại cục bảo vệ môi trường.
Cái lần trước anh đánh kia là em anh ta, Bình Đắc Sơn, xếp hạng thứ 3, người ta đều đã gọi ông ta Bình Tam ca.
Nhưng mà trong vòng một tuần bà xã cùng con gái ông ta không ở nhà, có vẻ như ra ngoài rồi.""A...?" Lãnh Vân Lâm nhìn thoáng qua người đàn ông dưới chân, xem ra, còn không phải cực kỳ ngu xuẩn a." Nhưng mà." Trình Diệu Quân thở dốc một hơi lập tức còn nói.
"Nhưng là chúng ta từ bên trong Cục Công An tra được bà xã của ông ta tại sáu ngày trước đã từng sử dụng chứng minh thư mua một tấm vé xe lửa.
Đi quê nhà của cô ta - Xuyên Thành."Vừa nhắc tới cái này, Bình lão đại bị giẫm lên ở phía dưới hiển nhiên ngây dại!Ông ta không nghĩ tới thế lực Lãnh Vân Lâm cư nhiên to lớn như thế!"Như vậy a.
.
." Lãnh Vân Lâm bắt chéo hai chân, trên mặt lộ ra tươi cười cân nhắc.
"Ông ta không phải thích đi giẫm đạp người sao? Em rể ông ta tìm lý do từ cục bảo vệ môi trường khai trừ sẽ đem cô em gái tới nơi khác đi, ném đến hộp đêm! Dạo này, còn có gia hỏa yêu mến loại khẩu vị nữ nhân có sữa mẹ này, tên là Sữa mẹ! Về phần bà xã ông ta, ném cô ta đến thành Đông Hoàn đi, một buổi tối nếu không tiếp đầy đủ 10 người cũng không để cho cô ta ra!".