Editor: Quỳnh NguyễnTrong lúc này, Lãnh Vân Lâm cũng không biết nên nói cái gì đó, hai người sửng sốt sau một lúc lâu.
Thật lâu anh mới nói: "Ngày mai anh tan tầm sẽ đến nhìn em.
Em phải nghe nói, không cần chạy loạn.
Hiện ở bên ngoài một mực nhằm vào anh, nhằm vào em, anh sợ em lại bị những cái phóng viên chán ghét này vây quanh.""Uh`m." Trái tim, có phần ấm áp nhưng cũng càng thêm suy nghĩ nhẹ nhàng, cô gật đầu, tại trong hành lang an tĩnh chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở hai người.Thật lâu Lãnh Vân Lâm bỗng nhiên kêu một tiếng: "Thanh Vũ!""Uh`m?""Tốt ngủ ngon giấc, còn có hảo hảo chiếu cố chính mình."Cô gật gật đầu.
"Anh cũng vậy."" Chúc ngủ ngon."" Chúc ngủ ngon."Cúp điện thoại, Mộ Thanh Vũ không biết nên là nói cái gì đó mới đúng.Ngực cô rầu rĩ không biết nên là cảm động, cần phải khó chịu.
Dù sao con trai bệnh còn treo ở ngực cô.Nhưng Lãnh Vân Lâm.
.
.Cô lắc đầu, tận lực bình phục nỗi lòng, về tới phòng bệnh."Thanh Vũ, em trở lại?" Lý Tiêu Nhiên nhìn cô rõ ràng không phải cảm xúc tốt lắm, nhíu nhíu mày.Nếu anh không có nghe sai mà nói, vừa mới bên kia ống nghe Mộ Thanh Vũ là thanh âm một người đàn ông!Anh nhìn xem đồng hồ, hiện tại thời gian đã không còn sớm, trễ như vậy một người đàn ông gọi điện thoại cho Mộ Thanh Vũ?Anh làm bộ như bất động thanh sắc hỏi một câu: "Thanh Vũ, em có việc?""Ách, uh`m, chuyện tình công ty." Cô lập tức nói, "Cái hạng mục kia đã đến kết thúc rồi.
Có lẽ, em còn sẽ có vài ngày muốn vội vàng.""Mẹ, mẹ vẫn còn đi công tác?" Mộ Thượng Ân hiển nhiên cực kỳ khẩn trương, ngay cả phim hoạt hình cũng không nhìn, quay đầu cầm lấy ống tay áo của cô."Không phải, nhưng mà có lẽ có vài ngày sẽ có vẻ vội vàng, nhưng là, mẹ cũng là tại Yến Thành, chỉ là muốn đi đi công ty mà thôi!" Cô lắc đầu, Lãnh Vân Lâm ngày mai muốn tới, phỏng chừng tối mai, cô là tất phải đi bồi Lãnh Vân Lâm qua đêm.Kia, Ân Ân làm sao bây giờ?Lại phiền toái Lý Tiêu Nhiên? Không được, không thể lại để cho Lý Tiêu Nhiên tiếp tục đầu nhập vào.
Ít nhất, cô bây giờ còn "Thiếp thân không rõ", cho dù cô thật sự tính toán "Không gì báo đáp, lấy thân báo đáp", cũng là tại sau khi cô cùng Lãnh Vân Lâm chia tay mới có thể.Nhưng mà, cô lại thật sự lo lắng để cho Mộ Thượng Ân một người ở tại chỗ này.Nói không được, đành phải khuyên Lãnh Vân Lâm về nhà nghỉ ngơi.Lý Tiêu Nhiên một mực chú ý biểu tình của cô, nhìn đến cô đang suy tư, tựa hồ thật là bị vấn đề gì cho quấy nhiễu, nhất thời lại cảm thấy được chính mình có phải rất đa nghi hay không?Lý Tiêu Nhiên lại ngồi một hồi, đứng lên nói: "Thanh Vũ, anh đi về trước, Ân Ân thật lâu không gặp em, khẳng định có quá nhiều lời nói nghĩ muốn vụng trộm cùng em nói." Lý Tiêu Nhiên vừa nói, vừa hướng Mộ Thượng Ân nháy mắt.Mộ Thượng Ân "Khách khách" cười, hướng trong lòng Mộ Thanh Vũ trốn."Ân Ân, con đây là xấu hổ rồi hả ?" Lý Tiêu Nhiên không buông tha Mộ Thượng Ân, tiếp tục hỏi.Mộ Thanh Vũ nhìn Mộ Thượng Ân trong lồng ngực mình sắp co rút thành một cục, cười nói: "Ân Ân, con có cái gì muốn cùng mẹ nói?"Mộ Thượng Ân tiếp tục hướng trong lòng Mộ Thanh Vũ lui, chính là cười không nói lời nào, giống như đột nhiên yêu thích trò chơi này.Mộ Thanh Vũ bất đắc dĩ nhìn Mộ Thượng Ân một chút, ngẩng đầu nói với Lý Tiêu Nhiên: "Đứa nhỏ này, chính mình ngoạn chơi thượng rồi.""Không có việc gì, bé là nhớ em, anh đi trước, các em đi ngủ sớm một chút đi." Lý Tiêu Nhiên cười, săn sóc nói..