Editor: Quỳnh NguyễnNhìn cô hồi lâu mới bình phục lại biểu tình, có chút kích động!Anh thích Mộ Thanh Vũ, tự nhiên hi vọng cô không lại nhớ quá khứ!Lời nói thật, trải qua chuyện tình bây giờ anh bỗng nhiên cảm thấy được Mộ Thanh Vũ có lẽ lại cùng "Người đàn ông kia" chấm dứt!Dù sao, người đàn ông kia là ba ba Ân Ân cũng là ác mộng năm năm trước của Mộ Thanh Vũ.
Anh ta hiện tại đối với cô như vậy tương đương đè một cọng rơm rạ sau cùng trong lòng cô rồi."Em không cần lo lắng, anh sẽ chiếu cố em.
.
.
Cùng Ân Ân."Anh cẩn thận mở miệng, trong lòng, đều nhanh vui vẻ!Mộ Thanh Vũ không nói gì, chỉ là nhìn con trai an tĩnh ngủ trên giường nhỏ xuất thần.Mãi đến, một chiếc điện thoại đánh tiến vào."Uy?""Xin hỏi, là Mộ Thanh Vũ sao? Ta là xx ngân hàng.
Xin hỏi, ngày hôm qua cô hẹn trước 30 vạn, hôm nay muốn lấy ra sao?"Mộ Thanh Vũ lập tức gật đầu: "Đương nhiên."Bên kia, nhân viên ngân hàng nói: "Tốt lắm, phía bên tôi đã chuẩn bị cho ngài, mời buổi chiều tại trong phạm vi thời gian làm việc của chúng ta tới lấy."Mộ Thanh Vũ gật gật đầu: "Tốt, cám ơn."Cô cúp điện thoại, chính mình khó xử nhìn thoáng qua Lý Tiêu Nhiên.Cô biết, chính mình không nên lại phiền toái anh.
Nhưng mà, nếu Ân Ân lại một người chờ đợi, xảy ra nguy hiểm làm sao bây giờ?Phải biết rằng, buổi sáng Ân Ân một người chạy ra đi, chính là vì không ai nhìn bé mới có thể chạy loạn!Nhưng mà, Lý Tiêu Nhiên.
.
.Ở phía sau, Lý Tiêu Nhiên trái lại phản ứng nhanh: "Thanh Vũ, chuyện gì?"Cô khó xử nói: "Là ngân hàng, em ngày hôm qua liền hẹn trước.
Lấy ra phí tổn giải phẫu cho Ân Ân.""Như vậy a, anh trông Ân Ân, em đi đi." Lý Tiêu Nhiên tự nhiên rõ ràng băn khoăn của cô, lập tức bày tỏ."Nhưng mà.
.
." Mộ Thanh Vũ không muốn lại chịu ân huệ của anh, cô cũng chịu không dậy nổi ân huệ của anh!"Không có gì tốt nhưng mà." Lý Tiêu Nhiên lắc đầu, thật sự nói.
"Em đi đi.
Mặc kệ như thế nào, bệnh Ân Ân quan trọng nhất!"Lý Tiêu Nhiên một câu sau cùng để cho một tia băn khoăn sau cùng của Mộ Thanh Vũ hạ thấp.
Nghĩ tới tình cảnh hôm nay Mộ Thượng Ân vụng trộm chuồn đi, trở lại một lần cô khẳng định sẽ điên mất!Cô mím môi, hồi lâu mới nói: "Tốt lắm, Tiêu Nhiên, phiền toái anh rồi.""Nói cái gì nói, đi sớm về sớm.
Mang theo khoản tiền lớn nhiều như vậy nghìn vạn lần không cần xảy ra chuyện gì."Mộ Thanh Vũ gật gật đầu, cầm lấy điện thoại di động cùng bóp tiền, ra cửa.Địa phương cô gởi ngân hàng, là một nhà ngân hàng gần ở nhà.
Lúc này, chỉ có thể ngoắc xe.Cô đứng ở bên đường, nhìn ô tô chạy như bay mà đi, trong lòng rốt cục hoàn toàn quên chuyện tình Lãnh Vân Lâm chỉ vì bệnh Ân Ân mà sốt ruột!=========================Trao đổi gần kết thúc, thời gian, đã tới gần giữa trưa, Tư Đồ Hiên còn không có rời khỏi.
Lãnh Vân Lâm vì thế làm ông chủ, tính toán mời anh ra ngoài ăn cơm.Không nghĩ tới, còn không có đứng dậy, Trình Diệu Quân liền đi đến: "Tổng giám đốc."Lãnh Vân Lâm dụi tắt thuốc, Trình Diệu Quân trực tiếp vì anh rót rượu, đặt ở trước mặt anh, Lãnh Vân Lâm bưng chén rượu lên nói: "Chuyện gì?"Trình Diệu Quân muốn nói lại thôi, nhìn nhìn ánh mắt Lãnh Vân Lâm lại nhìn nhìn Tư Đồ Hiên bên cạnh, hồi lâu, mới nói ra: "Là sự kiện Triệu Hiểu Huyên kia, đã điều tra ra, có kết quả rồi !".