Editor: Quỳnh NguyễnCho dù ngữ khí Lãnh Vân Lâm cũng không có thật tốt, nhưng mà anh vẫn lại là đáp ứng gặp cô rồi !Có phải anh cũng biết bộ mặt thực Mộ Thanh Vũ hay không?Cô nắm trong tay mấy tấm hình kia, tâm tình dị thường kích động!Buổi sáng hôm nay, Triệu Hiểu Huyên bị một trận chuông điện thoại làm tỉnh giấc, thần trí vốn lại vẫn mơ hồ lúc nghe thấy bên kia nói "Chuyện tình cô nhờ đã có manh mối", đầu óc lập tức thanh tỉnh, cô lập tức ngồi ngay ngắn đối với di động hô: "Thật vậy chăng? Nhanh như vậy liền đến chỗ?"Đối phương nói: "Triệu tiểu thư, chúng ta tìm một chỗ gặp mặt đi?"Triệu Hiểu Huyên lập tức đáp ứng, lập tức xốc lên chăn.Cô động tác nhanh chóng, thậm chí ngay cả trang điểm cũng chưa trang điểm, vội vàng thu thập một phen lái xe ra ngoài.Người nọ cho cô địa điểm ước định là bên trong Yến Thành, một cái quán cà phê phi thường thoải mái."Hoan nghênh ghé thăm! Xin hỏi.
.
." Vừa mới vào cửa, một cái phục vụ sinh khuôn mặt tươi cười liền tràn ra tới ôn nhu."Phòng một ở nơi nào?" Triệu Hiểu Huyên không có rảnh theo chân bọn họ nói, cô mang theo kính râm lớn, sắc mặt vừa lo lắng vừa hưng phấn." Mời đi bên này." Vị phục vụ sinh kia chỉ dẫn cô tới đây, vừa mới đi đến tiến vào cô liền thấy một cái người đàn ông trung niên mặc áo sơmi vải ka-ki mang theo mũ lưỡi trai, vành nón ép được trầm thấp, bộ dáng cực kỳ bình thường."Triệu tiểu thư đúng không? Vật cô cần tìm chúng ta đã làm tới rồi." Ông nói xong cầm một lá thư.Ánh mắt Triệu Hiểu Huyên sáng lên: "Thật sự?" Cô vừa muốn đưa tay đi lấy, người kia lại cầm phong thư trở về."Triệu tiểu thư, một tay giao tiền, một tay giao hàng."Triệu Hiểu Huyên có chút không kiên nhẫn: "Tôi làm sao mà biết, ông cho tôi là thật hay giả?"" Nếu cô không muốn, vậy thì không được cái gì nói." Người nọ ánh mắt lạnh lùng, nhận đồ trở về."Tôi biết rõ!" Triệu Hiểu Huyên không kiên nhẫn, lấy ra bóp tiền, 5000 tiền mặt đã lấy tốt đưa cho ông."Đây là phí ủy thác, 5000."Cái thám tử tư kia thu tiền bạc, trái lại cũng không có cùng cô dài dòng đưa phong thư trong tay cho cô.Phong thư không phải cực kỳ nặng, Triệu Hiểu Huyên nhéo nhéo, nháy mắt mở ra phong thư, bên trong chỉ có mấy tấm hình nhưng cũng để cho Triệu Hiểu Huyên nháy mắt hô to một tiếng!Này, này rõ ràng là ảnh chụp đêm qua Mộ Thanh Vũ cùng Lý Tiêu Nhiên, ở trên núi giả, ấp ấp ôm ôm!Đêm qua cái thám tử tư này theo dõi Mộ Thanh Vũ.
Lãnh Vân Lâm tại trong phòng cô làm càn, sau đó cô dùng thuốc ngủ để cho Lãnh Vân Lâm một đêm ngủ tốt chính mình đi thay đổi quần áo đi chiếu cố Ân Ân.Cái thám tử tư kia đi theo cô ra, nhưng mà ông ta là đàn ông, Mộ Thanh Vũ thay đổi một bộ quần áo cùng kiểu tóc ông ngay từ đầu không nhận ra tới.
Chờ ông ý thức được đó là Mộ Thanh Vũ muốn tìm cô cô đã bỏ đi.
Lại tìm đến cô, đã là lúc cô đưa Lý Tiêu Nhiên trở về.
Nhìn đến hai người kia tư thái thân mật như vậy còn có cái gì nói, khẩn trương chụp ảnh a!Sau đó Lý Tiêu Nhiên rời khỏi, thám tử tư nhìn Mộ Thanh Vũ về phòng bệnh Lãnh Vân Lâm, ông cho rằng cô trở về nghỉ ngơi, cũng liền không có lại cùng.
Cho nên trong ảnh chụp ông cho Triệu Hiểu Huyên không có chuyện tình Ân Ân.Chỉ là, cho dù là như vậy, mấy tấm hình này cũng đủ làm cho người ta rung động!Góc độ chụp hình bất đồng, từ bên cạnh xem, cảnh tượng tay Lý Tiêu Nhiên ấn trên vai Mộ Thanh Vũ đè cô ở trên núi giả.....