Editor: Quỳnh NguyễnVừa lúc là trước ngày nhận thức Mộ Thanh Vũ!Bởi vì lúc anh từ đảo quốc đi Mĩ quốc hộ chiếu cùng tin tức thân phận đã bị biển lớn cuốn đi, Tô Rừng Khải là đi đường khác trực tiếp đưa anh đi Mĩ quốc.
Đảo quốc bên này đã hướng Hoa Hạ quốc báo cáo ghi lại mất tích của anh, hơn nữa tại biết được "Tin người chết" một tháng sau, mẹ anh bởi vì quá độ bi thương mà tinh thần hoảng hốt xảy ra tai nạn xe cộ qua đời.
.
.Tô Rừng Khải rõ ràng đưa thân phận anh thay đổi, đưa anh chính thức lấy tên là Tô Thiểu Thần.
Anh học tập vốn là khoa tim, thạc sĩ mới chuyển đi kinh doanh.
Mà anh mất đi ba năm trí nhớ quên chính mình học quá kinh doanh, rõ ràng trực tiếp trở về học khoa tim chuyên nghiệp.
Hơn nữa trở thành bác sĩ giải phẫu ngoại khoa nổi tiếng!Bởi vì mất đi ba năm trí nhớ, anh đã quên Mộ Thanh Vũ, cũng quên Mộ Thanh Tịch, càng quên, ân oán anh cùng hai chị em cô.Có lẽ là anh theo bản năng cảm thấy được, chính mình có lỗi với Mộ Thanh Vũ, thà rằng quên một đoạn quá khứ không màu sắc này đi!Hai người đi thẳng tới nhà ăn, Tô Rừng Khải ấn bả vai Tô Thiểu Thần để cho anh ngồi ở bên cạnh tay phải chính mình, người hầu bưng đồ ăn đều đã lui xuống.Tô Rừng Khải cầm lấy một lọ rượu đỏ vì Tô Thiểu Thần rót, nói: "Nhiều năm như vậy đây là lần đầu tiên hai ta uống rượu, hôm nay con nhất định phải theo giúp cha uống thống khoái."Một bàn tay Tô Thiểu Thần đỡ chén rượu, vừa nhìn Tô Rừng Khải, không nói gì.Tô Rừng Khải ngắm Tô Thiểu Thần liếc mắt một cái, không nể mặt nói: "Như thế nào, con không vừa ý?"Tô Thiểu Thần nhìn Tô Rừng Khải, tóc mai đã có tóc bạc, mặc dù nhìn qua vẫn lại là tinh thần như thế, lúc trừng mắt có uy nghiêm như thế nhưng cũng cùng cha trong ấn tượng của anh không hợp nhau.Trong ấn tượng của anh cha là Mạc ba ba mất sớm, mà không phải ông!Tô Rừng Khải nhìn Tô Thiểu Thần, tựa hồ bên trong thân nhân của ông chỉ có con trai này, chưa bao giờ sợ hãi chính mình nghiêm mặt, không sợ hãi sắc mặt chính mình có phải đẹp hay không.Tô Rừng Khải trước bưng chén rượu lên, nhìn thoáng qua Tô Thiểu Thần, anh cũng bưng chén rượu lên, hai người khẽ đụng một cái, Tô Rừng Khải nói: "Thiểu Thần, quá nhiều mà nói, cha cũng không muốn nói, chỉ cần con có thể tha thứ ba có thể bình an, về chuyện tình công ty ba không có bắt buộc con, đều đã theo con."Ông một lòng muốn Tô Thiểu Thần kế thừa xí nghiệp Tô thị nhưng mà anh vẫn cự tuyệt.Tô Rừng Khải nói xong, trực tiếp uống hết rượu đỏ trong chén, Tô Thiểu Thần xem Tô Rừng Khải trước mắt hào sảng uống rượu, cảm thấy được một màn hiện tại này là không chân thực.Còn nhớ rõ, lúc nhỏ, cha mẹ yêu là ấm áp lớn nhất của anh, vì chính mình có một cái gia đình ấm áp mà tự hào.
Anh cũng chưa bao giờ cảm thấy được sinh hoạt của anh bởi vì nghèo khó mà thiếu cái gì, ngược lại, anh cực kỳ thỏa mãn.Anh có một cái mẹ cực kỳ yêu anh, bà là người ôn nhu nhất trên đời này, luôn luôn ấm áp dạy bảo chính mình, luôn luôn cho chính mình quan tâm cẩn thận.Anh có một người cha cao lớn, ông luôn luôn bồi chính mình chơi đùa, giáo dục phương hướng nhân sinh chính mình, người một nhà vui vẻ.Mạc ba ba biết rõ đây không phải con trai của mình nhưng là vì anh có thể được giáo dục càng tốt cố gắng làm công kiếm tiền, tại lúc Tô Thiểu Thần 20tuổi học đại học bị ung thư qua đời.Năm năm trước, khi anh phát sinh tai nạn xe cộ, sau đó tỉnh lại đầu tiên thấy chính là Tô Rừng Khải..