Editor: Quỳnh NguyễnMộ Thanh Tịch mở ra uống rượu, anh là đàn ông tự nhiên cũng phải tiếp khách.
Ngay từ đầu hai người cũng không tán gẫu cái gì, có thể nói nói xong, cô tựa hồ có chút uống hơn.
Nói lên chính mình công tác không như ý, gia đình phân loạn.
Nhất là, nói đến cha mẹ từ nhỏ ly dị, cô đi theo mẹ, tái giá đến chỗ người một nhà khác, Mạc Thiểu Thần tựa hồ cũng đâm trong tâm sự của anh, anh cũng dần dần uống nhiều mấy chén.Bình thường, anh đối với Mộ Thanh Tịch cũng không có cảm xúc quá sâu.
Chẳng qua bởi vì cô là chị gái Mộ Thanh Vũ mà đối với cô có vẻ khách khí.
Nhưng mà có lẽ là bởi vì anh vốn đều không uống rượu, có lẽ là bởi vì Mộ Thanh Tịch nói thân thế vừa lúc đâm uy hiếp của anh, hai người hơn vài phần cảm xúc.Bất tri bất giác, nửa bình rượu lót bụng, lúc ngồi lại vẫn không biết là nhưng mà vừa đứng lên tới lại cảm thấy được đầu váng mắt hoa, như là muốn té ngã một dạng!Mà trên thực tế, anh quả thật té ngã, hơn nữa địa phương té ngã không được tốt là trong lòng Mộ Thanh Tịch, hai người bốn mắt đối lập nhau!Anh trực giác không tốt, muốn đứng lên lại bị Mộ Thanh Tịch ôm chặt lấy!Anh sửng sốt, thân thể phụ nữ mềm mại như là rắn nước bò lên thân của anh! Ngực cô mềm mại để trong ngực anh cứng rắn.
Mà chân của cô chết tử tế không xong cư nhiên vừa lúc va chạm vào nơi nào đó rồi..
.
.
.Anh cơ hồ ngẩn ra! Cả người, giống như là bị điện giật một dạng toàn thân run rẩy lên!Mặc kệ anh có bao nhiêu thích Mộ Thanh Vũ, giờ phút này anh quả thật không có trải qua phụ nữ.
Lần này Mộ Thanh Tịch một phen liền kích thích kích thích nguyên thủy nhất của anh!Anh gầm nhẹ một tiếng, càng phát ra cảm thấy được cổ tà hỏa trong thân thể kia, mượn rượu nhiệt tình tựa hồ càng đốt càng mạnh mẻ! Anh cố gắng đẩy ra cô, ý đồ đứng lên không nghĩ tới phụ nữ bên người lại nói thật nhỏ một câu như vậy: "Em không nghĩ muốn cùng Thanh Vũ tranh, em chỉ cầu một đêm như vậy.
Chẳng lẽ anh ngay cả niềm hi vọng này cũng không cho em sao?"Anh thừa nhận! Anh là ý chí lực bạc nhược! Anh phạm vào sai lầm người đàn ông! Nhưng mà ngay lúc ấy anh quay đầu, cô chủ động môi đỏ mọng tiền gần lên đã triệt để chìm ngập ý thức của anh! Rất nhanh bọn họ dây dưa ở một chỗ, ngay tại trên sofa sắp chúc mừng sinh nhật Mộ Thanh Vũ!Không chút nào biết, Mộ Thanh Vũ ngay tại thời khắc bọn họ sung sướng đứng ở cửa phòng được bao sắc mặt trắng bệch!Mà sáng sớm ngày hôm sau anh vĩnh viễn cũng quên không được, lúc anh tỉnh lại đầu óc không có lực, nhìn đến một mảnh bừa bãi bên cạnh, còn có ngang dọc thân thể Mộ Thanh Tịch, cùng với vết máu trên sofa trên sofa kia, quả thực sắp điên rồi!Không kịp đánh thức Mộ Thanh Tịch, anh vội vội vàng vàng mặc vào quần áo, chạy ra khỏi phòng, đánh một chiếc xe trở lại đại học! Anh nghĩ muốn cùng Mộ Thanh Vũ thừa nhận sai lệch, nghĩ muốn muốn nói cho cô chính mình tối qua là uống rượu quá nhiều, anh thật sự không phải cố tình cùng chị gái cô cùng một chỗ!Nhưng là, tại cửa đại học anh lại nhìn đến một chiếc xe taxi!Mà Mộ Thanh Vũ đang từ xe taxi cúi xuống đến, sắc mặt trắng xanh lại tinh thần khỏe mạnh!Cô từng bước một hướng anh tiếp sát, anh vốn không biết chính mình nên là như thế nào đi đối mặt cô!Anh vĩnh viễn cũng quên không được trong sương mù sáng sớm, cô đứng ở trước mặt mình ôn nhu cười: "Anh rể, tối qua còn quá được khoái hoạt sao?"Anh nghĩ muốn giải thích lại nhìn đến bên gáy cô rõ ràng có hôn ngân, cả người quả thực giống như bị nước lạnh hắt từ đầu đến chân!.