Editor: Quỳnh Nguyễn
"Đã xảy ra chuyện gì?"
Hồi lâu, Trình Diệu Quân cùng cô, đều đã nghe được thanh âm Lãnh Vân Lâm bên trong.
Ngữ khí của anh cực kỳ trầm, tựa hồ có một tia không vui, mang theo giọng mũi dày đặc.
Nữ nhân kia nghe được Lãnh Vân Lâm đáp lại, mắt to kinh hỉ kêu hô: "Anh Vân Lâm, là em, em là Hiểu Huyên! Triệu Hiểu Huyên, nhớ rõ sao?"
Bên trong, trầm mặc một cái chớp mắt, tiếp theo, nhàn nhạt nói một tiếng: "Vào đi."
Triệu Hiểu Huyên đạt được cho phép, lập tức lắc mông, đắc ý dương dương trừng mắt nhìn Trình Diệu Quân một cái, đại ý tựa hồ là mắt chó nhìn người thấp thôi! Anh nghĩ anh là ai?
Lập tức, cô lộ ra một cái nụ cười quyến rũ, đẩy cửa vào.
=======
Thời điểm cô đẩy cửa vào thị giác từ địa phương ánh sáng sáng ngời tiến vào phòng đen tối có chút thích ứng không kịp.
Ánh mắt tại trong văn phòng đảo qua, nhìn đến, nhưng là Lãnh Vân Lâm đang dựa vào tại trên ghế dựa xoay, đầu thoải mái ngửa ra sau. Anh nhắm mắt lại, khóe môi khẽ nhếch, sắc mặt tựa hồ thập phần thích ý.
Mà sau lưng anh cư nhiên đứng một nữ nhân!
Nguyên bản trong gian phòng làm việc này là không bật đèn, lại kéo lại bức màn, có vẻ ánh sáng cực kỳ ám, cô chỉ có thể loáng thoáng thấy, nữ nhân kia đứng sau lưng Lãnh Vân Lâm, hai tay tựa hồ là khoát lên mi tâm của anh, ôn nhu ấn.
Nhìn đến cô vào cửa, hai người kia cũng rõ ràng không có cái phản ứng khác, thậm chí ngay cả để cho cô ngồi xuống, uống miếng nước đều đã tỉnh lược.
Mà Triệu Hiểu Huyên, ở trên ngưỡng cửa nhìn xuống hai người kia nhiều lần, lại không thể tin được hai mắt của mình!
Cô tại trước vào cửa là có nghe nói qua, Lãnh Vân Lâm đã không phải thiếu niên năm đó, bên cạnh anh cũng có mấy cái "Hồng nhan tri kỷ".
Quá khứ Lãnh Vân Lâm tuấn dật, ôn nhu lễ phép, xa cách nhưng mà anh ít nhất sẽ không hãm nhập chuyện xấu.
Mặc dù so với cái công tử nhà giàu có khác, không thậm chí là cái nam nhân hơi có chút tài vận khác, sinh hoạt cá nhân của anh quả thực điều độ đến mức tận cùng.
Anh là đại tổng giám đốc, còn trẻ nhiều tiền, vừa anh tuấn ôn nhu, sẽ hấp dẫn nữ nhân chú ý, cực kỳ bình thường đi?
Bạn gái bên cạnh anh cũng không phải nữ nhân vui vẻ bên ngoài, người là thư ký anh, hơn nữa anh cũng không giống như là vì "Săn - tươi đẹp" mà ngoạn chơi lộng nữ nhân cái loại này. Mặc dù kết cục những cái nữ nhân này đều không ngoại lệ đều là chia tay, chỉ là, năm năm tới, đối tượng cùng anh phát sinh quan hệ cũng năm sáu cái như thế mà thôi.
Lời nói không xuôi tai, tổng giám đốc cùng thư ký, không có một chút vụ tai tiếng tình dục, đều đã có lỗi với danh hiệu này.
Trước khi tới, cô cực kỳ có tự tin.
Cô cùng Lãnh Vân Lâm, cũng coi là thanh mai trúc mã. Mẹ của Lãnh Vân Lâm Đổng Gia Thường, là em gái anh con chú Tô Rừng Khải của mẹ Triệu Hiểu Huyên là Tô Yên Mộ. Tính theo Tô Yên Mộ cùng Đổng Gia Thường coi như là quan hệ thân thích, chỉ là không có huyết thống. Từ nhỏ Triệu Hiểu Huyên cùng Lãnh Vân Lâm liền biết nhau. Lúc ấy hai vị anh em Lãnh gia, Lãnh Vân Đình khí phách mười phần, giơ tay nhấc chân đều đã lộ hết phong thái, là đối tượng một đám người đi theo. Mà em trai Lãnh Vân Lâm của anh lại ôn nhu tuấn dật, hai anh em đều đã cực kỳ chịu nữ hài tử hoan nghênh.
Mà cô, nhưng lại càng thích em trai Lãnh Vân Lâm. Về sau Triệu Hiểu Huyên tại nước Pháp học đại học năm nhất, vừa lúc cũng gặp Lãnh Vân Lâm năm tư. Có đoạn thời gian, cô thường xuyên đi tìm Lãnh Vân Lâm.
Tính tình Lãnh Vân Lâm nếu chỉ là làm bạn bè trái lại tuấn dật lễ phép.