Editor: Quỳnh Nguyễn
Mộ Thanh Vũ làm bộ như bộ dáng hưng phấn, "Công ty mẹ bắt đầu trọng dụng mẹ, cho nên mẹ ngày mai khả năng liền muốn đi công tác. Cùng mẹ đi công tác trở về, sẽ chữa khỏi bệnh cho Ân Ân, về sau còn có thể mang Ân Ân đi chơi, cùng Ân Ân cùng nhau đá cầu, Ân Ân cao hứng không?"
Mộ Thượng Ân không có thanh tỉnh, trong mơ màng tựa hồ nghe thấy Mộ Thanh Vũ mà nói, lại tựa hồ cũng không có nghĩ rõ ràng hàm nghĩa trong lời nói của cô, chỉ là đi theo Mộ Thanh Vũ cảm xúc cao hứng gật đầu.
"Ân, Ân Ân ngoan nhất rồi! Chỉ là, mẹ không trong một tháng này, con phải đi theo chú Lý, không cần quấy rối, biết không?"
Mộ Thượng Ân vẫn như cũ dùng một đôi non nớt tay nhỏ xoa hai mắt của mình, phối hợp gật đầu.
"Ân Ân thực ngoan!" Mặc dù không nỡ, nhưng vì có thể trị tốt bệnh của cậu cô cũng chỉ có thể ra hạ sách như vậy. Nhéo nhéo cái mũi nhỏ Mộ Thượng Ân, ôm lấy cậu, "Kia Ân Ân, hiện tại liền rời giường đi! Chúng ta cùng đi ăn bữa tiệc lớn!"
Sau khi ăn xong, cùng Ân Ân ngủ trưa, Lý Tiêu Nhiên đi, Mộ Thanh Vũ có nghiêm túc chăm chỉ suy xét quá vấn đề cùng Lãnh Vân Lâm ở chung một tháng này.
Nếu nói ngay từ đầu cô còn đối với Lãnh Vân Lâm không thương tâm mà nói, hiện tại thật sự là cố gắng tìm hiểu yêu thích của anh, hy vọng có thể hợp ý, lấy đến càng thêm ích lợi.
Nghĩ cách của cô rất đơn giản, nếu 70 vạn lấy không được, làm sao bây giờ?
Mặc dù Lãnh Vân Lâm cũng không giống như là cái loại người sẽ quỵt nợ này, nhưng mà nếu cô quá mức thất lễ, hoặc là đâm trúng chân đau Lãnh Vân Lâm, anh thật sự không chịu trả tiền làm sao bây giờ?
Trước thật đúng là biết bỏ đi dục vọng mới thành được đại sự, bởi vì cảm thấy được 30 vạn tài chính kia liền đủ dùng, thái độ cô đối đãi "Công tác" Cũng có chút thất lễ rồi.
Nhưng mà, hiện tại là cần khoản bút dư kia. Mặc dù Lãnh Vân Lâm phỏng chừng là không cắt xén phí vất vả của cô, nhưng mà, tiền chưa đi đến túi tiền, cô lại luôn là cảm thấy được không nỡ.
Vạn nhất, gây ra chuyện gì, anh không chịu ra tiền bạc, cô làm sao bây giờ?
Hơn nữa, sau khi cùng Lãnh Vân Lâm cô không muốn tiếp tục trở về tiêu thụ bộ tiêu thụ điện tử, cô cũng không hứng thú bị ngược.
Nói cách khác, nếu phải rời khỏi Lãnh Vân Lâm, kia tự nhiên là muốn tạm rời cương vị công tác, không hề nghi ngờ.
Như thế, cô tại một tháng thời gian này có lẽ muốn bỏ một tuần không thể "Hầu hạ" của anh, còn lại ba cái tuần lễ, rất quan trọng.
Cô nghĩ nghĩ, vẫn lại là quyết định gọi điện thoại cho Trình Diệu Quân.
Dù sao Trình Diệu Quân là trợ lý theo anh quá lâu, tại bên cạnh anh, biết nhiều thói quen của anh.
Hơn nữa Trình Diệu Quân đối với cô coi như là hữu hảo, vào thời điểm ban đầu lại vẫn nói cho cô rất nhiều chi tiết nhỏ về Lãnh Vân Lâm.
Chờ Lý Tiêu Nhiên đi rồi, cô lấy ra điện thoại, tính toán gọi điện thoại cho Trình Diệu Quân.
Không nghĩ tới, cô còn không có gọi điện thoại, Trình Diệu Quân lại giành trước gọi điện thoại cho cô.
Mộ Thanh Vũ sửng sốt, cái tình huống gì?
Bình thường bố trí nhiệm vụ, đều là Lãnh Vân Lâm tự mình chỉ thị cho cô, cô lại vẫn chưa từng có tiếp nhận Trình Diệu Quân chuyên môn gọi điện thoại tới cho cô.
Không có nhiều do dự, cô nhận nghe điện thoại: "Là Trình trợ lý sao, tôi là Mộ Thanh Vũ."
Thanh âm Trình Diệu Quân vẫn bình tĩnh như cũ, chỉ là anh nói ra mà nói để cho Mộ Thanh Vũ nháy mắt ra toàn thân mồ hôi lạnh!
Bởi vì, Trình Diệu Quân tại đầu bên kia điện thoại dùng ngữ điệu trầm thấp nói: "Tổng giám đốc nói, ngày mai cô không cần tới đây rồi."