.
Cố Phi Yên liền quay về Vân Thiên Uyển một chuyến, tắm rửa, để cơ thể thật thơm tho, vừa mới lái xe đi về hướng Giang Sơn Đế Cảnh.
Trở về biệt thự, cô nhìn xung quanh phát hiện Chiến Mặc Thần không có ở nhà, liền nhẹ nhõm hẳn người.
“Cố Phi Yên, cô muốn ăn chút gì không?” Vương Ma hỏi.
Cố Phi Yên nhìn thời gian.
Mất thêm thời gian ở Vân Thiên Uyển, bây giờ đã gần h rồi, tuy nhiên cô cả ngày không có bữa ăn đàng hoàng, bụng rỗng tuếch, có chút khó chịu.
“Có gì ăn không ạ?”
“Tiên sinh dặn tôi làm món canh gà hầm, giờ vẫn đang đun trên bếp, có thể làm cho cô bát mì gà hầm, cái này nhanh thôi, cũng dễ tiêu hóa.
“Cũng được, lấy tôi một bát nhé.” Cố Phi Yên cũng không bắt bẻ.
Vương Ma rất nhanh nhẹn, chẳng mấy chốc đã mang lên bát mì.
Cố Phi Yên liền ăn, hỏi chậm rãi mà thờ ơ, “Đúng rồi, Vương Ma, Chiến thiếu gia người đâu rồi?”
“Chiến thiếu gia đi ra ngoài rồi, không biết bao giờ quay về. Nhưng, tiên sinh nói hôm nay làm không về muộn, bởi vì đợi cô tự chui đầu vào lưới.”
“Phụt….” Cố Phi Yên suýt nữa bị sặc chết, cô uống một ngụm nước to, trợn tròn mắt hỏi, “Anh…anh ta nói, muốn đợi tôi tự chui đầu vào lưới?”
“Tiên sinh chắc đang đùa với cô, không thể bắt cô lại, cô cũng không phạm lỗi gì.”
Vương Ma cười ấm áp, rất yên phận, không nhiều lời.
Cố Phi Yên, “……”
Trong lòng phát lạnh.
Cô tại sao nghĩ đó không phải là đùa?
Có ai đã nhìn thấy một Chiến Mặc Thần đại nhân phũ phàng, trầm lặng, nghiêm túc mà nói đùa chứ, Ha ha…, vậy chẳng phải so với nhìn thấy quỷ còn hiếm lạ hơn? Hơn nữa, ai nói cô không phạm tội, cô đã phạm lỗi rồi!”
Nếu mà Chiến Mặc Thần mà biết hôm nay cô đã làm gì, chắc chắn sẽ nổi cơn thịnh nộ không?
….
Ăn nhanh bát mì, Cố Phi Yên giấu tâm trạng nặng nề của mình lên lầu.
Vừa đi, vừa nghĩ cách ứng phó như nào.
Mở cửa phòng, cô còn chưa kịp ấn nút đóng cửa lại, trong bóng tối đột nhiên có một luồng gió thổi phía sau lưng, người đàn ông cơ thể cường tráng tựa như con báo mạnh mẽ bổ nhào đến, trong khoảnh khắc giữ lấy người cô đè lên cửa.
Cố Phi Yên chỉ cảm thấy sống lưng đau nhói, đỉnh đầu vang giọng nói trầm ấm, “Về muộn vậy, hôm nay đã đi đâu, hả?”
Cô há hốc mồm.
Gặp quỷ rồi, không phải nói Chiến Mặc Thần chưa về sao?
Lẽ nào Vương Ma lại nói dối?
“Anh, anh không phải không có ở nhà sao? Tôi, tôi….” Cố Phi Yên bị dọa, nói ấp a ấp úng, “Tôi….tôi đã về nhà ở.”
Có lẽ, đây không tính là nói dỗi, cô thật sự đi về nhà mình.
“Làm cái gì?”
“Cái gì cũng không làm, chỉ là ở lại.”
“Oh…chỉ là ở lại?”
“Ừm!”
“Tắm rửa sạch sẽ mới quay về đây?”
“….Ừm.” hình như có chỗ gì đó không đúng, tuy nhiên, thuận theo người đàn ông nói là được rồi.
“Mặc dù trốn tôi cả ngày, dù sao biết quay về, thật ngoan…” giọng nói của người đàn ông ôn hòa, ấm áp hẳn, cúi xuống hôn lên môi cô, Đã tắm sạch sẽ rồi, chúng ta làm chút gì đó chứ?”
Còn có thể làm gì nữa, chứ không phải là làm tình sao?
“Anh nhớ phải mang bao cao su, tôi không muốn uống thuốc nữa, mặc dù đến kỳ an toàn, nhưng tốt nhất vẫn là chú ý chút! Còn có, anh đồng ý với tôi buông tha cho công ty Sở Nghiễn, nhớ nói là phải làm, nhanh chóng để cho công ty của anh ta hồi phục hoạt động bình thường, không cho phép ép bức anh ta!”
Cố Phi Yên sớm trong lòng đã có chuẩn bị, chỉ nhanh chóng nói ra yêu cầu của mình, tránh người đàn ông chút nữa chỉ biết quan tâm mình, không nghe vào bất cứ lời gì.
Cô không muốn để nỗ lực của mình đều vô ích.
“…Ừm.” âm thanh của Chiến Mặc thần lạnh thêm một độ, vẫn nhận lời, tuy nhiên anh có yêu cầu, “Lần sau không cho phép nhắc đến chuyện này, tôi không muốn lên giường trở thành giao dịch.”
“Không là giao dịch, thế là gì? Mặc dù anh nói tôi chỉ là đồ chơi của anh, nhưng tôi căn bản không muốn cam tâm tình nguyện cùng anh chơi trò chơi này!” lời nói đầy kích động phát ra từ đầu môi, trong bóng tối, Cố Phi Yên nhìn chằm chằm vào người đàn ông, giọng nói lạnh lùng, “Chuyện vừa nãy, là anh đêm qua đồng ý với tôi, giao dịch hôm nay tính cái khác.”
Anh không muốn để tất cả trở thành giao dịch, cô cứ một mực cho anh nhìn rõ, đây căn bản chi là vụ giao dịch.
Nếu như không phải là anh ép cô, cô sớm với anh không có liên quan gì rồi, càng đừng nói chủ động quay về, chính là vì cùng anh lên giường!
“Cố Phi Yên…..”
“Chuyện hôm qua là của hôm qua, hôm nay tôi ngủ với anh một đêm, anh đưa tôi vạn.”
“Làm cái gì?”
“Tôi muốn trả lại Sở Nghiễn.”
Cố Phi Yên đập vỡ lọ hoa, cô không có tình cảm cao thượng, bị người khác ép ngủ cùng, cũng muốn chứng minh mình trong sạch, tấm chi phiếu người đó ném xuống cũng cầm lên vứt trả mặt hắn.
Nếu cô là người phụ nữ hoàn hảo,cô chắc chắn làm như vậy, nhưng cô không, lúc này cô lại không nỡ!
Bây giờ, cô có khả năng làm nhất, là tự mình giành lấy lợi ích lớn nhất.
“Muốn tiền của tôi, lại vì hắn?” Chiến Mặc Thần giọng nói không vui, ẩn chứa sự phẫn nộ, “Cố Phi Yên, cô có thể đừng ở trước mặt tôi hết lần này đến lần khác nhắc tên của hắn không?”
“Tôi nhắc đến anh ta thì sao? Anh nếu như keo kiệt không muốn đưa tiền thì đừng có ngủ với tôi, đừng tìm lí do khác của anh ta!” Cố Phi Yên không bằng lòng nói lại.
Chiến Mặc Thần nhắm mắt lại rồi mở ra, nhìn vào nữ nhân vô tâm trước mặt.
“Hôm qua tôi và cô đã phát sinh một chút sự cố, liền trốn tôi cả ngày, tôi không nỡ ép cô, để cô bớt lung túng! Nhưng, cô và Sở Nghiễn xảy ra chuyện bối rối đó, suýt nữa, suýt nữa thì…..Cô thì vẫn an tâm hết lần này đến lần khác nhớ đến hắn, nhắc đến hắn?”
Cố Phi Yên câm như hến.
Đúng vậy, là cô cố ý trốn tránh Chiến Mặc Thần, nhưng với Sở Nghiễn đã xảy ra một chuyện bối rối ấy, cũng không làm cô có cảm giác như vậy. Hơn nữa, cô căn bản không được gặp anh ta.
“Anh nói cái gì cơ?”
Cố Phi Yên, “Tôi với anh rốt cuộc là…là như vậy, còn Sở Nghiễn là chuyện ngoài ý muốn, cũng không có chạm vào chỗ đó của anh ta thì có gì mà bối rối chứ?”
“Cái tôi nhìn thấy chỉ là suýt nữa chạm vào sao? Quần lót của hắn là cô mua, lau cơ thể cho hắn, hắn có phản ứng lại với cô, quần lót tý nữa thì căng ra, cô có dám nói cô không nhìn thấy thứ đó?!”
“Tôi nhìn thấy thì đã làm sao?” bị ép nói, vừa ngượng Cố Phi Yên vừa vội vàng hét lên, “Cứ coi như tôi nhìn thấy chỗ đó của anh ta, cũng không ảnh hưởng đến việc của anh, tôi nhìn không phải anh! Hơn nữa anh cũng nhìn thấy chỗ đó của anh ta, cái đó dễ nhìn hơn to hơn của anh, làm sao, anh tự ti rồi, nỏng nảy với tôi được gì?!”
Cố Phi Yên miệng nói không lời giải thích, đột nhiên yên tĩnh hẳn.
Kim đồng hồ cứ chạy từng tý từng tý một, trong không gian hết sức tĩnh mịch, đầu cô trong giây lát tỉnh táo lại, những lời vừa nói ra không thể thu hồi lại.
Trong bóng tối chỉ nghe được tiếng thở nặng nề của người đàn ông, theo phán đoán, có thể nghe được anh ta bây giờ rốt cuộc bốc hỏa đến mức nào.
Yên tĩnh một hồi lâu.
Lâu đến khi cơ thể của cô đứng quá lâu mà đau nhức, chuẩn bị sắp ngã đến nơi thì Chiến Mặc Thần mới mở miệng.
“Người phụ nữ mà tuyệt tình, có thật là vứt bỏ hết năm đã từng thích tôi? Nếu coi chưa có chuyện gì xảy ra? Cố Phi Yên, cô nói cho tôi biết, cô thật sự đã từng yêu tôi không?”