Chương
Bà cháu nhiễm bệnh chết, bà nội hai của cháu thì bị tai nạn xe cộ không may qua đời, khi đó trong giới nhà giàu này đều nói ông khắc vợ, cưới ai thì người đó chết, sau đó bố cháu mất, người ta còn nói ông già này khắc con… Ông già này dễ dàng lắm sao?”
“Cũng may bà nội nhỏ của cháu là người mệnh dài, cơ thể cũng khỏe mạnh, mấy đứa con và cháu chắt khác cũng sống rất tốt, nếu không ông già này phải mang cái danh tai tinh khắc vợ khắc con này vào trong quan tài mất!”
Lệ Minh Viễn cười nhạt nói: “Ông không cần phải để ý những lời người khác nói, trong mắt cháu, ông nội là anh hùng”
“Ha ha ha, cuối cùng thăng nhóc cháu cũng nói được hai câu mà ông già này thích nghe, có phải là bởi vì lão già này hứa hẹn cho con nhóc nhà cháu ít cổ phần?”
“Cũng bởi vì ông nói đàn ông trong nhà nếu còn sống thì không được để cho ai động đến người phụ nữ trong nhà! Càng bởi vì trong lòng ông nội thật sự coi nhóc con là nữ chủ nhân tương lai.”
Ông cụ Lệ gật đầu nói: “Bảo vật gia truyền ông cũng tặng rồi, có thể không coi là thật sao? Cái con nhóc kia ý, càng ở chung thì càng cảm thấy không Chung đụng với mấy đứa tiểu bối cũng rất được, quan trọng nhất là thằng nhóc cháu thích”
“Lần trước cháu dẫn con nhóc bé xíu kia về đây, con nhóc kia hỏi ông có yêu thằng nhóc cháu không, ông nói cháu trai ruột của ông, ông có thể không yêu sao?”
“Nó nói, nếu như yêu cháu, thì nên để cho cháu sống với người cháu thích đến hết đời, đây mới thực sự là yêu… về sau nghĩ lại, cũng đúng, khi thăng nhóc cháu ở bên con nhóc nhà cháu, cháu mới có chút tính người.”
“Cho nên, ông nội sống tới tận bây giờ rồi, không có gì mà không thể nhìn thấu, thằng nhóc cháu có bản lĩnh, không cần thông gia gia tộc cũng có thể ổn định sự vinh quang của nhà họ Lệ, cũng có thể dẫn các em cháu cùng trưởng thành, như vậy là đủ rồi!”
Không có gì khiến cho các ông bà già vui mừng hơn là nhìn nhóm hậu thế của mình chung sống hòa hợp, tài sản gia tộc càng lúc càng thịnh vượng.
Sau khi chết, có thể mang chuyện này xuống tranh công với liệt tổ liệt tông ở bên dưới.
Nhìn xem, con đã giáo dục thế hệ của mọi người tốt như thế nào.
nhìn thấu, thằng nhóc cháu có bản lĩnh, không cần thông gia gia tộc cũng có thể ổn định sự vinh quang của nhà họ Lệ, cũng có thể dẫn các em cháu cùng trưởng thành, như vậy là đủ rồi!”
Không có gì khiến cho các ông bà già vui mừng hơn là nhìn nhóm hậu thế của mình chung sống hòa hợp, tài sản gia tộc càng lúc càng thịnh vượng.
Sau khi chết, có thể mang chuyện này xuống tranh công với liệt tổ liệt tông ở bên dưới.
Nhìn xem, con đã giáo dục thế hệ của mọi người tốt như thế nào.
Nền tảng của học sinh cấp hai còn mạnh hơn cả côi Khóe môi Lệ Minh Viễn hơi mím lại: “Cũng chính vì lý do đó… Cháu kính yêu ông nội… Cho nên mới dễ dàng tha cho cgo chuyện ông dẫn theo người phụ nữ ông nuôi bên ngoài với đứa con riêng vào nhà, sau khi làm gia chủ xong, không có đuổi tất cả bọn họ ra ngoài”
“Muốn ông cảm ơn thằng nhóc cháu ư?”
“Không cần khách khí.”
Sau khi cúp điện thoại xong, Lệ Minh Viễn đi dạo trong vườn.
Gia sư đã tới, Tô Noãn Tâm đang học trong nhà.
Minh Dao ôm Tiểu Bạch ngồi chơi trong vườn.
Lệ Minh Viễn đi qua ngồi xuống chơi với nó.
Minh Dao rất là kinh ngạc nói: “Anh Lệ đến chơi với em sao?”
“Cảm ơn em đã nói những lời kia với ông nội”
Lòng phòng bị của ông cụ Lệ rất nặng, nếu là người trưởng thành nói với ông ấy những lời kia, ông ấy sẽ chỉ xem là do anh mờ đi nói khách.