Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương
“Bỏ qua lần này là sẽ không có cơ hội nữa! Không ngờ anh lại vui lòng tham gia với em, em thật vui vẻ.”
“Được rồi, đừng gào nữa… sáng ngày mai đi báo danh”
“Anh tới đón em nhát”
“ừ”
Sau khi cúp điện thoại xong, cô ấy bay vọt lên trên giường, vui vẻ hét lớn: “Tân Thiên vui lòng đi tham gia chương trình với tớ!”
Dương Diễm dở khóc dở cười nói: “Cậu là như vậy! Nhưng nói thật, vẫn là Noãn Tâm với chú nhà cậu ấy có biện pháp thuyết phục Tân Thiên”
“Tớ quá là cảm kích Noãn Tâm! Cũng may lúc trước tớ bắt nạt cậu, nếu không thì làm sao có thể bị Noãn Tâm đánh lệch mũi, bị gô cổ vô đồn cảnh sát sau đó quen biết Noãn Tâm với Tân Thiên”Dương Diễm cạn lời nói: “Khi đó tớ thật sự muốn một phát tát chết cậu luôn”
“Phụt… Cậu đừng nói nữa, hiện tại tớ cũng hận không thể một phatstats chết mình đâu!”
“Ngược lại cậu còm tự biết hiểu lấy!”
“Làm sai bây giờ, Dương Diễm à, tớ thật vui vẻ.”
“Hừ? Cậu cảm thấy Tân Thiên đã bắt đầu có chút thích cậu rồi chứ?
“Đúng! Thật sự có… dù sao Tân Thiên cũng không phải Lệ Minh Viễn, tớ cũng không đáng yêu như Noãn Tâm, khiến người khác thích…
rõ ràng anh ấy rất phản cảm những thứ này, nhưng cuối cùng vẫn đồng ý vì tớ… tớ cảm thấy chắc chắn trong lòng anh ấy có tớ, dù chỉ là một chút thôi nhưng đây cũng coi như là một khởi đầu tốt!”
“Dương Diễm, tớ thật sự rất vui vẻ, người tớ thích không quan tâm có phải do tớ phẫu thuật thẩm mỹ không, còn nói trước mặt bạn gái cũ là cho dù tớ có phẫu thuật thẩm mỹ cũng mạnh hơn cô ta gặp trăm lần!
Tớ thật sự rất vui vẻ”
Dương Diễm kinh ngạc nói: “Anh ta nói như thế thật sao?”
“Đúng vậy! Chính hai tai tớ nghe thấy đó”
Khóe môi Dương Diễm co rút nói: “Xem ra vị tổng giám đốc Tân này không chỉ ác miệng với cậu mà còn độc mồm độc dạ với bạn gái cũ không kém”
“Ha ha ha ah, nhưng tớ vẫn thích, phải làm sao đây?”
Đạo diễn cũng chân chó đi qua chào hỏi.
“Cậu Tân! Ngọn gió nào thổi cậu tới đây vậy?”
Tân Thiên lạnh nhạt liếc nhìn ông ta một cái: “Tôi tới đón vợ chưa cưới”
“Vợ chưa cưới của cậu Tân ở trong đoàn làm phim?”
“ừ”
“Tân Thiên! Em sắp xong rồi!” Lâm Xuân Mạn nhìn thấy anh thì vẫy tay với anh.