Chương
“Xin chào cô Tô…”
“Lúc tôi học cấp ba vô cùng thích chương trình của ông! Cho nên bây giờ làm diễn viên, không kịp chờ đi tham gia chương trình của ông”
“Cảm ơn cô Tô đã thưởng thức, hân hạnh”
“Chú… Tại sao lại muốn hủy nguồn gốc của tổ tiết mục”
Khóe môi Lệ Minh Viễn co rút: “Tự xem”
“Chú đừng manh động, để em xem! Chú chưa từng xem qua chương trình này đâu, còn chưa chắc đã hiểu biết bằng em!”
“Được rồi, em đến đi”
Tô Noãn Tâm trực tiếp ngồi vào ghế sopha, nhìn thấy mấy địa danh trên bàn trà thì tò mò: “Đây là cái gì? Địa điểm quay chụp sao… Oa! Tháp Eiffel!”
“Biển Aegean! Còn cả đảo hoa anh đào nữa! A a a, tất cả đều là nơi em muốn đi”
Lệ Minh Viễn tức giận nói: “Đó cũng là anh chọn.”
“Chú biết em muốn đi những chỗ nào sao?”
“Ừ, để Lý Mạnh đi hỏi Dương Diễm”
“Chú thật tốt! Nhưng mà trước đó các người nói chuyện ở đâu vậy?”
Đạo diễn có chút lúng túng nói: “tổng giám đốc Lệ ghét bỏ tổ tiết mục của chúng tôi diễn hơi nhiều, không chân thực…”
“Phụt… nhưng tôi cảm thấy chú nhà tôi nói không sai mà”
Lệ Minh Viễn thản nhiên nói: “Không phải sợ anh hủy đi nguồn gốc đồ vật của tổ tiết mục sao?”
“Sặc… Đây còn không phải, do em chưa nghe rõ gì sao.”
“Vậy lần sau còn nghe chưa rõ mà đã dám xen vào không?”
“Không…”
Đám người: “…” không hiểu sao có cảm giác như bị ngược chó.
Đạo diễn cũng hiểu ra chút gì đó.
Giống như loại phương thức giao lưu của cô Tô với tổng giám đốc Lệ, tươi mát tự nhiên… không làm bộ làm tịch, nhưng vẫn khiến người ta cảm thấy như bị ngược chó.
Cũng không cố gắng thể hiện ân ái, không nói mấy lời ngọt ngào, cũng không dính lấy nhau… nhưng vẫn cho người ta có cảm giác như đang yêu đương.
Đạo diễn phát hiện ra hình như mình vừa bắt được cái gì đó.
“Chú ơi em sai rồi… tặng vị trí này lại cho anh nè, anh đến bàn bạc đi, em thừa nhận mình không chuyên nghiệp như anh”
Lệ Minh Viễn bị tức cười.
Nhưng có người ngoài ở đây, anh vẫn rất cho cô mặt mũi, ngồi vào vị trí bên cạnh cô.”
Sau đó thản nhiên nói: “Tôi không biết nguồn gốc đồ vật mà các người nói là cái gì… nhưng tôi xin góp ý cho các người là hai năm nay các người quay chụp chọn địa điểm chụp quá tùy ý, diễn viên chọn làm quá ra vẻ, để cho thứ người ta nhìn thấy toàn là dối trá… Tôi cho rằng nguồn gốc của tình yêu chính là bản thân cặp đôi, người đang yêu đương cũng cũng đang trong thời kỳ hoạt động… những thứ bọn họ biểu hiện ra mới là chân thực nhất”
“Người yêu nhau chân chính sẽ có lúc chiến tranh lạnh, cãi nhau…nhưng cuối cùng vẫn không rời bỏ nhau, đó mới là thứ tôi cho rằng là tình yêu, là thứ các người nên quay chụp.”
Nhà sản xuất cũng có chút tròn tròn mắt nói: “Tôi cũng hiểu một chút gì đó.”
Lệ Minh Viễn thản nhiên nói: “Thời đại khác biệt, chương trình mà không biết thay đổi thì tự khắc sẽ bị đào thải… Trước kia mạng internet vẫn chưa phát triển, tùy tiện quay vài chương trình nhàm chán vẫn sẽ có người xem, nhưng bây giwof thì khác, tiết mục ngắn trên TV không ít, suy tư của con người cũng đi theo trào lưu, những thứ dối trá kia sẽ biến thành thứ người ta chán ghét”