Chương : Ngô Thu là một nữ cường nhân
Tô Noãn Tâm và Dương Diễm bất giác tim đập thình thịch, nhưng vẫn ép bản thân mình nhìn thắng cô.
“Xin chào cô Ngô… tôi là Tô Noãn Tâm.
“Tôi là Dương Diễm.
Ngô Thu thản nhiên nói: “Ngồi xuống trước đã.”
Lý Mạnh cười nhạt lên tiếng: “Mời cô Ngô ngồi bên này, cô có muốn uống chút gì không?”
“Cà phê caramen, thêm sữa.
Lý Mạnh ngay lập tức gọi nước uống với phục vụ quán cà phê trong sảnh lớn.
Dương Diễm cùng Tô Noãn Tâm ngồi xuống, tầm mắt của Ngô Thu nhìn về phía hai người đang chần chừ, ảnh mắt nhìn họ như đang xem xét hàng hóa, khiến người khác cảm thấy khó chịu.
Tô Noãn Tâm dùng góc khuất trong mắt mình, trộm đánh giá Ngô Thu
Nhìn Ngô Thu có vẻ khoảng chừng bốn mươi tuổi, ăn mặc thời trang, rất có khí chất, mặt mũi cũng bình thường, lớp trang điểm trên mặt khả dày, màu môi thì son màu đỏ tươi.
Tóm lại trông rất tinh tường và nghiêm nghị.
Cả người đều toát ra vẻ uy nghiêm hơn hẳn, nếu như Lê Minh Viễn là loại tổng tài bá đạo sinh ra đã ngậm thìa vàng.
Thì Ngô Thu chính là nữ cường nhân tự bản thân có năng lực và bản lĩnh.
Nói thật, Tô Noãn Tâm rất nể phục người phụ nữ này.
Dù cho mẹ của cô là Tô Ngọc Mỹ, hay là Bạch Kỳ Sương, nếu như có tính quyết đoán như Ngô Thu, e rằng mọi chuyện sẽ không giống như bây giờ.
Hy vọng sẽ có một ngày, bản thân mình tài giỏi như vậy thì tốt rồi.
Như vậy, mới có thể bảo vệ được những người mà mình muốn bảo vệ chứ!
Thế là ông chủ chết tiệt kia… sẽ cảm thấy cả đời đều gục ngã trước mình.
“Tô Noãn Tâm phải không?” Ngô Thu đột nhiên nhìn cô mà nói. Tô Noãn Tâm nhanh chóng ngồi thẳng người trả lời: “Vâng.”
“Cô biết Tần Nghĩa chứ?”
Sao lại liên quan đến Tần Nghĩa rồi?
Tô Noãn Tâm mờ mịt gật đầu : “Biết
Lập tức khỏe miệng Ngô Thu cong lên, hiện lên một nụ cười giễu cợt nói : “Tần Nghĩa bây giờ là ông chủ của tôi… Nếu hôm nay chúng ta đã gặp nhau, vậy thì tôi cũng nói thẳng,
Những nghệ sỹ mà tôi dẫn dắt, đều là những người tôi tự mình tuyển chọn nghiêm ngặt.
Tình huống như hai người các cô đây cũng không phải là chưa từng gặp qua… Chỉ là tôi chưa từng vì ai mà phá vỡ quy tắc Nhưng hiện tại Tần Nghĩa là ông chủ của tôi, tôi bằng lòng nể mặt anh ta…cho nên tôi muốn nói là, cô Tô này, ý của ông chủ chính là : trừ phi cô ký ước với công ty chúng tôi, làm nghệ sỹ của công ty chúng tôi, bạn của cô, cũng có thể tiện tay dẫn vào, nếu không… cho dù có tốn bao nhiêu tiền mời tôi, thì tôi cũng sẽ không dẫn dắt hai cô!”
Ngô Thu biết, Lý Mạnh đã đích thân dẫn người đến, người sau lưng hắn chắc chắn sẽ không để Tô Noãn Tâm ký với công ty bọn họ.
Mà trước đây cô không phá lệ, nên bây giờ sẽ càng không.
Nói xong những câu này, phục vụ vừa lúc mang cà phê caramen của cô lên, cô nhận lấy rồi uống một ngụm. Lý Mạnh nghe vậy, cau mày nói : “Cô Ngô, ý của tổng giám đốc chúng tôi, cô hẳn đã hiểu rõ ràng “Xin lỗi, cậu làm việc cho giám đốc của cậu, tôi cũng làm việc cho giám đốc của tôi… Trước khi Thư ký Lý đến chắc đã nghe nói về tôi, biết tính cách của tôi, chuyện này không thể thương lượng được.” Ngô Thu sắc mặt thản thiên nói.
Lúc này sắc mặt Lý Mạnh lạnh xuống.
Này nếu như là người khác thì vẫn còn được, nhưng đây là vợ tương lai của tổng giám đốc công ty bọn họ.
Sao có thể để một người quản lý thấp kém như cô uy hiếp và giễu cợt?
Chỉ là nếu việc hôm nay Lý Mạnh làm không tốt, khi về chỉ sợ không có cách nào báo cáo lại công việc với Lệ Minh Viễn.
Chợt nghe thấy Tô Noãn Tâm mở miệng nói: “Cô Ngô này, tôi có thể gọi điện với ông chủ nhà cô thương lượng một chút không?”