Chương : Tự tin vô song, ai cũng dám oán!
“Hơn nữa, tôi còn cùng anh ta vượt qua đồng sinh cộng tử!”
Bị Tần Viên bắt trốn trong toilet, cũng xem như đồng sinh cộng tử đi!
Nếu không phải Lệ Viễn Minh tới kịp, cô và Tần Nghĩa sẽ cùng nhau rơi vào tay trong Tần Viên, hậu quả tuyệt đối sẽ vô cùng thảm khốc.
Ngô Thu nhướng mày nói: “Câu hỏi cuối cùng, không biết cô Tô lấy tự tin từ đâu ra mà nghĩ rằng tôi sẽ vì cô mà không nghe theo phân phó của ông chủ mình, trong tình huống mạo hiểu đắc tội hai cậu chủ lớn nhỏ của tập đoàn nhà họ Tần đồng ý dẫn dắt một diễn viên mới chưa bước vào giới như cô?
Ôi không… Cô Tô còn chưa có tác phẩm nào, ngay cả diễn viên cũng không được tính”
Miệng thật là đủ cay
Tô Noãn Tâm giật giật khỏe nói: “Lúc trước khi cô dẫn dắt Bạch Kỳ Sương cũng độc mồm như vậy sao?”
Mẹ kiếp nếu là như vậy, thì cô sẽ rút lui.
Đối với người bất kính với cô giáo của mình, cô dù có tán thưởng đến mấy cũng không cần.
Khi thấy cô gái nhỏ trước mặt này lại nhắc tới Bạch Kỳ Sương, vẻ mặt Ngô Thu có chút khó coi nói: “Cô hâm mộ Bạch Kỳ Sương? Năm lần bảy lượt nhắc về cô ấy trước mặt tôi?”
Lý Mạnh cũng có chút khó hiểu. Cô Tô không biết Bạch Kỳ Sương là đề tại cấm kỵ trước mặt rất nhiều người trong vòng giải trí sao?
Đặc biệt, Bạch Kỳ Sương còn là diễn viên đầu tiên trong sự nghiệp mà Ngô Thu bồi dưỡng ra!
Tô Noãn Tâm cười nói: “Đương nhiên là rất hâm mộ! Thật ra cô cũng không phải là người tôi chọn, nhưng từ khi nghe nói Bạch Kỳ Sương là nghệ nhân do chính tay cô dẫn dắt, tôi đã đặc biệt cảm thấy rất hứng thú.”
Hồ ? Cô Tô bỗng nhiên trở nên kiêu ngạo như vậy, không biết là dựa vào khí thế của ai thế. Nhưng mặc dù cô có hậu trường cũng vô dụng, tôi ghét nhất là những diễn viên tự nghĩ là mình có hậu trường vững chắc rồi ở trước mặt tôi muốn làm gì thì làm đó!
Cho dù hậu trường có mạnh đến đâu, Ngô Thu tôi cũng coi thường!”
“Vậy đại diện Ngô, chúng ta hãy nói chuyện riêng đi? Tôi cho cô biết, tôi dựa vào cái gì? Như thế nào? ”
Không đợi để Ngô Thu đồng ý, Lý Mạnh vội vàng đứng dậy nói: “Cô Dương, chúng ta đi qua đó ngồi một lát đi.” Dương Diễm phối hợp đứng dậy nói: “Được.”
Từ đầu đến cuối, Dương Diễm đều trong trạng thái ngơ ngẩn.
Chỉ cảm thấy Tô Noãn Tâm nhà cô hoàn toàn khác hẳn mọi khi, tính tình thay đổi, đột nhiên trở nên rất quyết đoán, thật quá giỏi!
Quả nhiên làm vợ tổng giám đốc tập đoàn Quốc Doanh cả người đều khác rồi sao!
Thập phần tự tin, ai cũng dám oán
Sau khi cùng Lý Mạnh đi tới vị trí khác ngồi xuống, Dương Diễm có chút không yên lòng nói: “Thư ký Lý, Noãn Tâm sẽ không đắc tội với người ta đầu đúng không?”
Lý Mạnh lắc đầu cười: “Tôi tạm thời còn chưa hiểu cô Tô có ý gì… bất quá nhìn dáng vẻ lời hẹn sắt son như vậy có lẽ có tính toán trước rồi.”
Ánh mắt có độc của vợ tổng giám đốc hẳn là không phải là thực sự cảm thấy có hứng thú với một cô gái nhỏ ngốc bạch ngọt đi?
Nhưng tổng giám đốc luôn nói rằng cô Tô chỉ là một tờ giấy trắng chưa nhúng tay sâu vào trong giới… Cô ấy cái gì cũng không hiểu rõ, cứ như thể mọi chuyện nếu anh ta không nhìn theo thì sẽ xảy ra chuyện không may vậy.
Ngay cả Lý Mạnh lúc trước cũng nghĩ như vậy, nhưng hiện tại lại không nghĩ như vậy.
Cô Tô rõ ràng là loại người có tính toán trước… Không hề ngốc bạch ngọt như vẻ bề ngoài, cú điện thoại với Tần Nghĩa khi nãy, dáng vẻ quyết đoán của cô toát ra cảm giác cực kỳ giống khí thế khi tổng giám đốc oán người.
Vậy nên cô Tô đây là dưới sự dạy dỗ riêng của Tổng giám đốc mà ra?
Sau khi Lý Mạnh và Dương Diễm rời đi, Ngô Thu nhướng mày và nói: “Ngược lại họ đều rất phối hợp với cô, tiếc là… Mặc dù là nói chuyện riêng, nhưng cô cũng không thể thuyết phục được tôi đâu!”
Chỉ thấy Tô Noãn Tâm ngồi đối diện thần tình ý cười nói nói: “Đại diện Ngô vừa mới hỏi tôi dựa vào cáu gì… Vậy nếu tôi nói cho cô biết, tôi dựa vào kỹ năng diễn xuất Bạch
Kỳ Sương đã dạy cho tôi thì sao?”