Chương : Chú đối xử với cô tốt quá
Lệ Minh Viễn cũng không quan tâm đến mấy chuyện đó.
Anh chỉ cảm thấy trong lòng hơi thương cảm, cô nhóc ở trước mặt vui vẻ như một con thỏ trắng trong sáng, hết chạy lên chạy xuống tầng rồi lại chạy ra xung quanh nhìn ngắm khắp nơi.
Vốn là thứ mà bản thân vừa sinh ra đã có được nhưng lớn như vậy mới là lần đầu tiên được nhìn thấy.
“Tổng giám đốc, đã mời người đến rồi!” Đột nhiên, Lý Mạnh từ cổng lâu đài đi đến chỗ Lệ Minh Viễn.
Lệ Minh Viễn gật gật đầu, hướng trên tầng hét lên: “Tô Noãn Tâm… xuống đây đi.”
Tô Noãn Tâm vẫn đang nhìn căn phòng trên tầng, nghĩ xem mẹ sẽ ở phòng nào, cô sẽ ở phòng nào, khi Dương Diễm và Tiểu Mãn đến làm khách sẽ ở phòng nào.
Còn phải chọn một phòng cho giáo viên của cô và
Minh Dao, để họ chuyển đến đây sống.
Nghe thấy Lệ Minh Viễn gọi, cô vội vàng đáp: “Được… xuống ngay”
Lý Mạnh mỉm cười nhìn Tô Noãn Tâm nhảy chân sáo xuống cầu thang, vui vẻ giống như một đứa trẻ.
Một người vốn hoạt bát đã bị tổng giám đốc nhà bọn họ chiều chuộng thành bộ dạng ngốc ngốc rồi…
“A, thư ký Lý, anh cũng tới rồi sao!”
Lý Mạnh cười nói: “Không chỉ có tôi tới… mà tôi còn dẫn theo những người khác đến.”
“Hả? Mới mua lâu đài xong mà đã có khách tới thăm rồi sao?”
Lý Mạnh ngạc nhiên nói: “Tổng giám đốc, anh chưa nói cho cô Tô biết sao?”
Lệ Minh Viễn nhẹ giọng nói: “Bây giờ nói cũng chưa muộn… Noãn Tâm… lại đây”
Tô Noãn Tâm ngoan ngoãn đi tới bên cạnh anh, nghe Lệ Minh Viễn nói: “Bảo người vào đi.”
Chỉ Thấy một vài người lạ đi vào từ cửa.
Tất cả họ đều được ăn mặc chỉnh tề, mặc quần áo trang nhã và đặc biệt.
Vài người kính cẩn nói với Lệ Minh Viễn: “Tổng giám đốc Lệ, xin chào!”
Lệ Minh Viễn nhàn nhạt gật đầu: “Giới thiệu một lát, đây là vợ sắp cưới của tôi, cô Tô.” Mấy người nọ vội vàng chào hỏi Tô Noãn Tâm: “Cô Tô, xin chào!”
“Chào… xin chào mọi người…” Tô Noãn Tâm nhìn Lệ Minh Viễn với vẻ mặt mờ mịt.
Lệ Minh Viễn giới thiệu: “Đây là những nhà thiết kế chính của một số thương hiệu nổi tiếng quốc tế. Kể từ bây giờ, họ sẽ thiết kế những bộ quần áo cho cô mặc vào mọi mùa trong năm.
Mỗi người trong số họ đều có phong cách thiết kế khác nhau, cô có thể trao đổi thêm với họ về sở thích của minh.”
Lý Mạnh nói thêm: “Hôm nay để họ đến gặp cô là để tiện nhìn qua người của cô Tô, để họ có cảm hứng thiết kế, tìm ra phong cách phù hợp với cô Tô, sau đó thiết kế quần áo cho cô.”
Lúc này, Tô Noãn Tâm Nguyên sững sờ.
Ôi trời ơi!
Được sống trong lâu đài thì cũng thôi đi… thế mà vẫn có thể sống như một công chúa thực sự.
Chú đối xử với cô tốt quá…
“Cô Tô rất đẹp… dáng người cũng tốt… đột nhiên một vài cảm hứng thiết kế chợt lóe lên trong đầu tôi!”
“Tôi cũng vậy! Cô Tô, bộ quần áo chúng tôi thiết kế chắc chắn sẽ phù hợp với cô!”
“Cô Tô, tôi rất giỏi trong việc thiết kế trang phục cổ điển theo phong cách châu Âu phù hợp với phong cách của lâu đài cổ kính này… tôi nghĩ cô sẽ thích phong cách này!”
“Cô Tô, khi tôi thiết kế trang sức… không biết yêu cầu của cô đối với chất liệu của trang sức là gì?”
Tô Noãn Tâm cảm thấy như mình đang mơ.
Véo bản thân một cái chắc chắn sẽ không cảm thấy
Kết quả ai… ui, đau quá! đau.
Lệ Minh Viễn cau mày nói: “Ngốc à? Tự nhiên tự véo mình làm cái gì?”
“Ui… chú… em chỉ muốn biết có phải là bây giờ mình đang mơ hay không thôi.”
Lý Mạnh dở khóc dở cười nói: “Cô Tô cảm thấy không chân thực lắm sao… nếu là tôi thì tôi cũng sẽ nghĩ như vậy, nhưng cô Tô cứ yên tâm, đối với bà xã của tổng giám đốc tập đoàn Quốc Doanh… thì kiểu đối đãi này không tính là gì cả.”
“Tổng giám đốc vốn còn muốn bố trí bốn nữ vệ sĩ đi cùng để bảo vệ an toàn cho cô… nhưng có lẽ là cảm thấy không thích hợp với cô nên đã từ bỏ.
“
Lệ Minh Viên lắng lặng liếc nhìn anh ta…
Chỉ là mấy lời thuận miệng nói ra, thế mà anh ta cũng nhó. nữa.
Lý Mạnh vội vàng cười hai tiếng, không dám nói thêm