Chương : Hứa Tĩnh Di, lời cô nói có ý gì?
“Thêm hay không không liên quan gì, chú yếu là… Tôi nghĩ phim bị thay đổi lộn xộn. Sau khi phim này phát sóng có hot hay không sẽ có liên quan đến danh tiếng của tất cả mọi người chứ không phải như thiết kế đồ quay phim riêng cho Tô Noãn Tâm. Dựa vào cái gì mà toàn tăng thêm cho cô ấy?
Nữ chính như tôi mà cảnh sắp không nhiều bằng cô ấy.”
Đạo diễn Vương cau mày nói: “Không phải chỉ thêm một cảnh trưởng thành của Cửu Vĩ Hồ sao… Cũng không phải là cảnh dài. Nó có thể làm cho toàn bộ câu chuyện trở nên đầy đặn hơn và khiến việc Cửu Vĩ Hồ hắc hóa cũng phù hợp hơn. Cùng lắm chỉ tăng thêm vài tập thôi, không ảnh hưởng gì đến toàn bộ!”
Biên kịch cũng nói: “Tôi không nghĩ đó là vấn đề gì cả.. Tôi cũng đã trao đổi với tác giả của bản gốc. Trong tiểu thuyết gốc, cũng có kinh nghiệm trưởng thành của Cửu Vĩ Hồ. Trước đó không ngờ Tô Noãn Tâm có thể khắc hoạ nhân vật này tốt, diễn sinh động đến như vậy nên cũng không để ý đến.
“Bây giờ thì khác… đây là một điểm thu hút lớn trong cả bộ phim.
“Bộ phim được quay tốt thì tốt cho tất cả mọi người.”
Hứa Tĩnh Di thấy rõ những người này đều bị Tô Noãn Tâm dụ dỗ, tâng bốc cô ta.
Đã hoàn hoàn không xem nữ chính như cô ta ra gì.
Ngay cả các nữ diễn viên phụ vốn đứng về phía cô ta, do Tô Noãn Tâm và bố của Lâm Xuân Mạn, Lâm Đức Trung, một trong những người đầu tư vào bộ phim này nói chuyện thân thiết trong bữa ăn, còn là bạn học với con gái người ta, quan hệ tốt như vậy, vì thế không dám đắc tội với Tô Noãn Tâm nữa.
Cũng không ai chịu giúp cô ta ra mặt.
Cô ta tức giận đến mức hai mắt đỏ bừng nói: “Tôi cảm thấy như vậy là không công bằng với tôi. Đã nói rõ ràng tôi mới là nữ chính mà bây giờ lại đối xử với tôi như vậy!
Đạo diễn cau mày nói: “Cô nói như vậy là có ý gì… Không ai nói cô không phải là nữ chính cả! Phần diễn cũng không có bởi vì Tô Noãn Tâm được thêm mà ít đi… Vả lại, cô xem toàn bộ đoàn làm phim, các diễn viên quan trọng, có ai có ý kiến đâu?
Viên Cửu Minh, cậu có ý kiến gì không?
Nam chính Viên Cửu Minh nói: “Hoàn toàn không có ý kiến… nhân vật Cửu Vĩ Hồ này rất thú vị”.
Ban đầu Viên Cửu Minh không thân với Tô Noãn Tâm nhưng sau đó đã bị chinh phục bởi kỹ năng diễn xuất của Tô Noãn Tâm… Cảm thấy diễn cùng cô ấy rất vui, chỉ cần trạng thái tốt thì dường như một lần là qua.
Không giống như đóng với Hứa Dĩnh Di, Hứa Dĩnh Di quá lo lắng về vấn đề hình ảnh của chính cô ta và yêu cầu đạo diễn quay lại khi quay khuôn mặt của cô ta quá lớn. Góc nào quay cô ta không đẹp cũng yêu cầu làm lại.
Quay mũi to cũng quay lại. Quay chân thô cũng quay lại.
Cô ta quay đã, vừa ý rồi nhưng người quay cùng với cô ta lại thảm. Rõ ràng không có vấn đề gì mà phải hết lần này đến lần khác quay lại.
Tô Noãn Tâm người ta không có kiểu cách như vậy… Cô ấy chú ý đến chất lượng của bộ phim hơn là việc cô có đủ xinh đẹp hay không.
Viên Cửu Minh vẫn có ấn tượng tốt về người có thể khiến anh ta thoải mái khi đóng phim.
Quay thêm nữa cũng không ảnh hưởng đến anh ta, ngược lại nó có thể làm cho bộ phim anh ta đóng vai chính đầy đủ hơn, đó là chuyện tốt.
Cũng không biết Hứa Tĩnh Di ở đây già mồm cái gì nữa…
Đạo diễn Vương hỏi lại Châu Hoài Nam: “Nhất Nam, còn cậu!”
Châu Hoài Nam cũng đáp lại: “Tôi nghĩ rằng việc thêm vào những cảnh này của đàn em thực sự có thể làm cho nhân vật của Cửu Vĩ Hồ hoàn thiện hơn một chút về tổng thể, thêm vào cũng rất tốt.”
“Tiền bối Trương, tiền bối ý… tiền bối Vương, mọi người nghĩ thế nào?
Các diễn viên kỳ cựu nói: Chỉ cần có thể khiến bộ phim này tốt hơn thì chúng tôi hoàn toàn không có ý kiến…
Là những người am hiểu về phim, đều biết thêm đoạn này vào sẽ làm cho bộ phim thêm đặc sắc, có điểm sáng nên tất nhiên họ sẽ ủng hộ.
Đạo diễn Vương hài lòng gật đầu nói: “Hứa Tĩnh Di, cô còn gì để nói không?”